Sau trận đấu với đám sói hoang kia thì mặt trời cũng đã khuất dạng. Ngày hôm nay Nam Cung Dạ tốn quá nhiều thì giờ để đối phó với chúng, còn cả những cạm bẫy được bố trí trên đường đi. Hiện tại có trở về lại doanh trại e rằng cũng không kịp nữa, buổi đi săn ngày hôm nay sớm đã kết thúc rồi. Về việc người đứng ở phía sau sắp xếp mọi chuyện, Nam Cung Dạ trong lòng tám chín phần đã có đáp án. Điều này hắn cũng không mấy bận tâm nhiều, việc khiến hắn lo nghĩ lúc này chính là chuột nhỏ kia hình như đã giận hắn thật rồi. Nàng đến cả túi nước của hắn cũng không chịu nhận lấy.
Lương Giai Mộc lúc này thái độ vẫn luôn lạnh nhạt với hắn, hiện tại nàng cũng không kịp quay về thì hẳn là đêm nay phải đừng chân tại nơi này. Nàng đi về phía trước dắt ngựa cưỡi của chính mình cách đó không xa.
Hiện tại bọn họ có ba người nhưng chỉ có hai con ngựa thì nhất định Lương Giai Mộc phải cưỡi chung với một người trong số họ. Nam Cung Dạ tất nhiên là lường trước được việc này nên nhân lúc nàng dẫn ngựa đến liền đi theo bên cạnh thay nàng cầm lấy dây cương.
"Để bổn vương giúp nàng."
Lương Giai Mộc không nói gì định đưa dây cương về phía hắn. Đúng lúc này Vũ Thiên Hàn cũng cưỡi ngựa đi đến đưa tay về phía nàng.
"Nếu ngựa của sư phụ đã nhường cho hoàng thúc, hay là người ngồi cùng ta đi."
Nàng hiện tại không muốn ngồi cùng với Nam Cung Dạ, trong lòng cứ nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-nha-hoan-lam-vuong-phi/966084/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.