Vương Thụ Dân thì giống với thứ gì nhất?
Vương Thụ Dân như là mặt trời, không có thì khiến cuộc sống tối tăm buồn bã,
còn bằng đến gần thì lại đau đớn tổn thương.
- by Tạ Nhất
So sánh này có hơi khập khiễng nhưng đại ý chính là như vậy, nếu dùng từ ngữ quá đẹp đẽ đâm ra mất đi cái hay vốn có.
Vương Thụ Dân, quả thật là một người sống mạnh mẽ và quả quyết hệt ánh mặt trời.
*
Cấp Hai, Vương Thụ Dân và Tạ Nhất lại cùng lớp, một khối có bảy, tám trăm học sinh, Vương Thụ Dân coi như quen gần hết. Sau đợt nghỉ hè, tên tuổi của Vương Thụ Dân càng lúc càng lớn. Bây giờ ai ai cũng biết, vua liều mạng chẳng sợ chết, dám tay không đánh nhau với du côn có dao rồi còn đánh cho chúng tơi bời tan tác, anh hùng khí khái nói được làm được, đầu đội trời chân đạp đất chính là họ Vương ta.
Còn Tạ Nhất là ai? Tạ Nhất là một học trò ngoan, không sinh sự, không tụ hội tụ hè, là bạn trúc mã với Vương Thụ Dân, cùng nhau đến trường, cùng nhau đánh côn đồ. Ừ, quả thật là Tạ Nhất đã từng đánh nhau một lần còn gì.
Vì vậy, mỗi ngày luôn sẽ có cảnh như thế này:
Giờ ra chơi, Vương Thụ Dân cách nửa lớp học đứng hô hào, "Tiểu Tạ, Tiểu Tạ, chơi bóng rổ không?"
Tạ Nhất lắc lắc cuốn sách trong tay.
Vương Thụ Dân bĩu môi, đập trái bóng xuống đất một cái, "Ok, cậu không rảnh!"
Giờ ra về, Vương Thụ Dân sáp tới cạnh Tạ Nhất, móc mấy thẻ chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thu-nhan-sinh/196471/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.