Mấy ngày nay A Lỗ Pháp có một việc phiền não, hắn đang suy xét có nên đem Lai Ngang diệt khẩu hay không, hắn sợ sau khi Côn Tháp biết mình đánh Lai Ngang sẽ quay ra hận mình. Nhưng nghĩ tới việc Lai Y đồng ý hỗ trợ chế thánh hồng được, Lai Ngang còn là bạn thân của Côn Tháp, nếu mình tùy tiện hạ độc thủ thì quá đáng quá.
“Giết, không giết, giết, không giết…”
Khi đại vương nhà chúng ta nhổ sạch hoa quanh gốc đại thụ vẫn chưa bói ra được đáp án, Lai Ngang tỉnh lại. Đáng tiếc, người đầu tiên phát hiện không phải là hắn, đại vương nhà chúng ta hối hận không thôi, căng thẳng đứng một bên nắm chặt tay, suy nghĩ các phương pháp biện bạch. Nhưng nghĩ tới tương lai sau này, đại vương hờn dỗi dậm chân một cái, nghĩ thông suốt. Cần gì phải biện bạch nhỉ? Dù sao hắn cũng là nhân vật chính, mà nhân vật chính nhấc tay động chân làm cái gì cũng đúng cả, cho dù hắn nói dì cả* đến nên không khống chế được cảm xúc thì đó cũng là chân lý, ai quản được nào!
(Dì cả: cách nói tránh của kinh nguyệt)
“Ca!” Lai Y kinh hỉ gọi: “Huynh tỉnh lại rồi!”
“Nga, Lai Ngang, huynh đệ tốt của ta, ngươi thế nào?” Côn Tháp cầm tay Lai Ngang, thân thiết hỏi: “Có chỗ nào khó chịu không?”
Đôi mắt lộ qua lớp vải băng của Lai Ngang nhếch lên, cố gắng nhìn rõ Côn Tháp, đôi môi run rẩy nói: “Có yêu quái….”
“Yêu quái? Không phải huynh tự ngã sao?” Lai Y lập tức nghĩ tới những nơi bị thương đáng nghi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thong-thien-ha/198591/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.