Khi quần chúng bộ lạc Phù Văn truy đuổi đến sườn núi, chỉ thấy một đám linh cẩu ngã trái ngã phải, mùi máu và mùi tanh nồng của nôn mửa kích thích khứu giác cùng hệ thần kinh của đám sói nhà ta. Quần chúng nhà sói hoảng sợ nhìn lên cự thú duy nhất còn đứng thẳng, nó là một kim sư khoác trên mình bộ lông vàng rực rỡ tựa thái dương.
Trên đầu kim sư uy vũ đội một chiếc khoăn voan trắng noãn, thân thể cường tráng khoác một đoàn lụa mỏng như giấy, ngẩng đầu tê rống một tiếng khiến áo cưới xinh đẹp cùng bộ lông rực rỡ của mình đồng loạt lay động.
“Kim… Kim…” Tù trưởng như bị người ta bóp cổ từ phía sau, một lúc sau mới gian nan phun ra: “Kim thú…”
Là kim thú trong truyền thuyết?!
Đám sói trợn trừng mắt nhìn kim sư khoác áo cưới hoa lệ, không bao lâu, từng tên lại biến thành từng đoàn đua nhau tru rống lên rồi che mắt, lăn lộn trên mặt đất.
“Ngao ô…. mắt của ta!” Đồng âm.
“Quả nhiên là thú nhân trong truyền thuyết, mức sát thương ánh mắt của người ta cũng mạnh như vậy.” Tù trưởng lau mồ hôi trên trán, khâm phục cụp mắt không dám nhìn thẳng A Lỗ Pháp, tranh thủ liếc mắt xem Lô Á mặt vàng như sáp, lông xám toàn thân sắp sửa đổi màu trắng dã. Tù trưởng đưa móng vuốt sói vỗ vai an ủi: “Trở thành bạn đời của kim thú là mơ ước của tất cả giống cái.”
Lô á nghiến ngấu hai chữ bạn đời kia, rít gào: “Đó là ước mơ của giống cái! Là giống cái nhá! Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thong-thien-ha/198586/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.