Liễu Triêu Hoa nhíu chặt mày, xoa thái dương, cố nén sự choáng váng trong đầu, kêu một tiếng: “Tước Nhiên”.
Cảm giác nhè nhẹ lạnh lẽo từ trên huyệt thái dương truyền đến, một đôi tay đặt ởhuyệt thái dương của Liễu Triêu Hoa nhẹ nhàng xoa: “Rất choáng vángsao?”.
Liễu TriêuHoa gật đầu, cảm giác được sự mát lạnh dần lan tỏa, cảm giác choáng váng trong đầu quả nhiên mất đi không ít, lúc này mới chậm rãi nói: “TướcNhiên, sự tình hôm nay chớ nói cho cha mẹ ta”. Trong thanh âm lộ vẻ uểoải, còn có chút… lo lắng.
Đôi mắt Tước Nhiên ánh lên sắc lục quang, chợt hiện ra một tia kinh ngạc: “Tại sao?”.
Liễu Triêu Hoa nhắm mắt lại dựa vào đầu vai Tước Nhiên, nhẹ giọng nói: “Ta không muốn để cho bọn họ biết”.
Tước Nhiênáp vào vai Liễu Triêu Hoa một cách tự nhiên, nghe thấy nàng ở trong ngực nhẹ giọng nói: “Ngày hôm nay ta gặp một con yêu quái bị giam”.
“Yêu?!”,Tước Nhiên cất cao giọng, lục quang màu ngọc bích phai đi, con ngươitinh khiết trong suốt lơ đãng có chút khẩn trương và kỳ vọng.
“Đúng, đíchthị là một con hồ yêu”, Liễu Triêu Hoa sau khi tựa trên người TướcNhiên, cảm thấy thoải mái hơn: “Một con hồ yêu rất rất già”.
Đôi mắt kỳ vọng của Tước Nhiên mờ nhạt đi: “Hồ yêu… nó có làm gì ngươi hay không?”.
Liễu Triêu Hoa lắc đầu: “Nó rất tốt, Tước Nhiên, đêm nay ngươi giúp ta làm ít đồ ăn, ta muốn đi thăm hắn, đưa cơm cho hắn”.
“Triêu Hoa”, Tước Nhiên lại kêu lên một tiếng, lời nói có điểm do dự và lo lắng:“Ngươi tốt nhất không nên đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/62296/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.