Liễu TriêuHoa cảm thấy hơi nhói đau trong ngực, cảm giác chua xót tràn ngập tronglòng, hốc mắt đỏ lên, nàng chớp mắt mấy cái thật mạnh, cố giữ lại nhữnggiọt nước mắt trong suốt chỉ chực trào ra.
“Ngươi muốnăn cái gì không?”, Liễu Triêu Hoa nhìn lão chờ đợi, ánh mắt đen ngậptràn sự dịu dàng thậm chí còn ánh lên vẻ mong đợi được bù đắp cho lão.
Lão hồ yêucúi đầu nhìn xuống Liễu Triêu Hoa đang nằm trong đám râu dài của mìnhtrầm ngâm thật lâu, mới chép miệng nói: “Hậu bối à, lão phu vốn cũngchưa từng nghĩ muốn ăn cái gì, ngươi hỏi như vậy làm ta nhớ tới nhữngthứ đã ăn ngày trước, không khỏi có cảm giác đói bụng”.
Liễu TriêuHoa càng cảm thấy áy náy nhiều hơn, nàng cũng không rõ cảm giác áy náymãnh liệt trong lòng mình từ đâu mà có, trong lúc còn chưa kịp nghĩ rõràng thì đã thốt ra một câu: “Ngươi muốn ăn cái gì, ta cũng mang chongươi”.
Lão hồ yêunở nụ cười hòa ái, tựa như đang nhìn một hậu bối biết hiếu thuận, chòmrâu mềm mại tựa như xúc tu của lão nhẹ nhàng dừng trên đầu Liễu TriêuHoa, thập phần quý mến mà cọ cọ vào: “Hậu bối, nói lời phải giữ lời, nếu không lão phu không khắc chế được cảm giác thèm ăn là sẽ ăn ngươi mấtđấy”.
Liễu TriêuHoa nhìn nụ cười hiền lành hòa ái của lão mà ngơ ngác gật đầu. Nàng vừarồi có nghe lầm không? Lão hồ yêu này nói muốn ăn nàng?
“Nhưng mà ta có vẻ không thể rời khỏi đây được”. Liễu Triêu Hoa trong lòng khẽ bấtan, tìm không được thức ăn, hồ ly gia gia có khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/62293/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.