Nụ cười dịu dàng yếu ớt và đáy mắt trong suốt nhẹ nhàng xao động tựa như những gợn sóng lăn tăn khe khẽ tràn ra của Liễu Triêu Hoa, so với hoa lê trắng nở rộ đón gió càng trong sáng thuần khiết hơn khiến cho con chuột gầy kia nhìn đến ngẩn ngơ.
Nó trợn tròn con mắt như hạt đậu đen nhỏ, chớp cũng không chớp cứ thế nhìn Liễu Triêu Hoa, hồi lâu mới lắp bắp nói: “Đa tạ đạo cô(*) tha mạng”.
(*) Đạo cô: nữ đạo sĩ.
Liễu Triêu Hoa một tay chống cằm, nhìn hai con chuột trên mặt bàn mà nói: “Ta thấy tuổi của các ngươi chắc cũng hơn một trăm đúng không? Có thể tu đến khai thông thần trí, miệng nói tiếng người thật đúng là hiếm có.”. Nàng nhẹ nhàng đưa tay búng nhẹ vào trán con chuột gầy kia một cái, một quầng sáng màu vàng nhạt êm dịu từ đầu ngón tay của nàng phát ra, bao phủ toàn thân con chuột.
Con chuột gầy lăn một vòng trên mặt đất, liền biến thành một bé trai áo xám gầy gò, nó không kìm được vui mừng mà kéo huynh đệ của mình cũng đã biến thành hình người đến trước mặt Liễu Triêu Hoa, nghiêm chỉnh quỳ xuống dập đầu một cái rồi nói: “Đạ tạ đạo cô nãi nãi ban cho nhân thân, tiểu nhân là Bất Nhân, huynh đệ tiểu nhân là Bất Nghĩa xin cúi lạy đạo cô nãi nãi.”.
Hai đứa trẻ áo xám, một gầy một mập, nhất tề dập đầu một cái với Liễu Triêu Hoa.
Liễu Triêu Hoa vui vẻ nhận một lễ này, đợi bọn chúng ngẩng đầu lên mới nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/2786816/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.