Ánh mắt Liễu Triêu Dương gắt gao nhìn Liễu Triêu Hoa, bên tai nàng là giọng nói chậm rãi xen lẫn ý cười của muội muội: “Vậy thì đã sao?”.
“Vậy thì đã sao?”.
Liễu Triêu Dương và Sa La đều bị chấn động ngay tại chỗ, một người là kinh ngạc không thể tin được, người còn lại là vui mừng khôn xiết.
Liễu Triêu Hoa cười vô cùng nhẹ, chân mày hơi cong cong, ý cười đọng lại nơi khóe mắt nàng rất nhỏ tựa như hoa lê trắng vừa nở đón xuân, trong sáng thuần khiết khiến lòng người phải run lên.
Liễu Triêu Hoa khẽ cúi đầu nhìn Sa La, hắn cũng ngẩng đầu nhìn nàng, trong đáy mắt sâu thẳm của Liễu Triêu Hoa là từng gợn sóng dịu dàng chậm rãi theo nụ cười của nàng mà tràn ra.
“Triêu Hoa.”, tiếng gọi của Sa La tựa như phát ra từ sâu thẳm dưới đáy lòng, ngay cả âm cuối cũng mang theo sắc thái vui mừng đến mức vô cùng run rẩy.
Liễu Triêu Hoa khẽ nhích lại gần hôn nhẹ lên chóp mũi của hắn: “Ta thích chàng, không muốn người khác hiểu lầm chàng.”
Sa La không trả lời, hai mắt sâu thẳm chỉ lo nhìn nàng chằm chằm, sau đó mới cúi đầu bật ra những tiếng cười vui từ sâu trong cổ họng.
Liễu Triêu Dương không dám tin nhìn hai người bọn họ đang nhìn nhau âu yếm: “Triêu Hoa, muội, hai người…”.
Liễu Triêu Hoa dời tầm mắt về phía này, mang theo nụ cười nhợt nhạt, khẽ chậm rãi nói: “Là thật.”, vừa dứt lời cả người nàng liền bị Sa La ôm chặt vào trong ngực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/2786782/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.