Liễu Triêu Hoa khẽ nhíu mày nhìn hắn, khóe miệng nàng hơi nhếch lên một nét cười không rõ ý tứ: “Ngươi cảm thấy ta có thể đi theo ngươi sao?” vừa nói một tay nàng vừa chỉ chỉ chân của mình.
Ánh mắt Sa La theo ngón tay của Liễu Triêu Hoa nhìn xuống đôi chân giống như bị tê liệt của nàng, con ngươi của hắn khẽ thu lại một chút. Sa La im lặng không lên tiếng, mặt không chút thay đổi khom lưng xuống bế thốc Liễu Triêu Hoa lên.
Trong lòng Liễu Triêu Hoa hơi kinh hãi, cánh tay hắn ôm nàng có lực rất chắc chắn, cảm giác ổn định này làm cho người ta an tâm. Hai tay Liễu Triêu Hoa túm lấy ngực áo Sa La, nàng không nén nổi cảm giác mặt mình nóng như lửa đốt bèn cúi mặt thật thấp nói: “Ta muốn ngồi xe lăn. Trả xe lăn cho ta.”
Sa La bước đi thật vững vàng, mắt nhìn thẳng nhìn thẳng phía trước, mặt không đỏ tim không đập, mặt không đổi sắc nói: “Xe lăn bị vứt đi rồi.” vừa nói vừa khép chặt cánh tay, khiến cho khuôn mặt trắng nõn của Liễu Triêu Hoa dán sát vào ngực mình.
Trong lòng yêu vương điện hạ thầm nghĩ, lúc quay về phải sai Hắc Miêu nhanh chóng xử lý cái xe lăn kia mới được.
Liễu Triêu Hoa tức giận mà không dám phát tiết, chỉ có thể nghiến răng nói: “Xe lăn kia đối với ta rất quan trọng, không có nó, ta làm sao đi lại được?”
Bước chân Sa La dừng lại, hắn cúi đầu dùng ánh mắt đen sâu thẳm không thấy đáy nhìn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/2786765/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.