Sắc mặt Sa La u ám suốt dọc đường trở về tẩm cung, về đến nơi hắn ném Liễu Triêu Hoa lên giường, đôi mắt đen như hắc ngọc thạch của hắn lóe lên vẻ nguy hiểm.
Sa La thâm trầm lấy thân mình áp lên người nàng: “Hình mẫu bạn đời lý tưởng của nàng là như thế nào?”.
Liễu Triêu Hoa cảm thấy sau gáy đau nhói do bị ném lên giường, nàng nghiêng đầu qua một bên nói: “Dù sao cũng không phải là người như ngươi”.
Răng rắc một tiếng vang lên, mép giường bằng gỗ chỗ Sa La đặt tay liền vỡ vụn thành từng mảnh. Liễu Triêu Hoa cả kinh, liếc nhìn mép giường vỡ vụn nàng vội nói lảng sang chuyện khác: “Sa La, giường ở nhà của ngươi thật sự không ra làm sao, nên thay cái khác thôi”.
Đôi mắt Sa La liền trở nên thâm trầm, hắn u ám nhìn nàng rồi ngồi dậy, cũng không thèm quay đầu lại mà đi thẳng ra khỏi phòng để Liễu Triêu Hoa ở lại một mình. Cửa phòng bị đóng lại ngăn cản ánh sáng bên ngoài khiến trong phòng nhất thời lâm vào bóng tối, đôi mắt Liễu Triêu Hoa chợt trở nên sâu thẳm, nàng nhìn về phía cửa cúi đầu lẩm bẩm: “Cũng bởi vì như vậy nên mới không thể nói được.”
Sa La sắc mặt tối tăm đi đến thư phòng, hắn ảm đạm ngồi trên ghế, cau mày nhìn ngọn đèn trên bàn, không khỏi lâm vào trầm tư.
Lúc này Hắc Miêu ở bên ngoài cung kính nói: “Tôn thượng, đã đến giờ dùng cơm rồi ạ.”.
Sa La nhíu mày nhìn Hắc Miêu mang các thứ vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/2786759/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.