Liễu TriêuHoa nhất thời cảm thấy sự áy náy dâng trào trong lồng ngực không thể nào đè nén xuống cũng chẳng thể phát tiết ra ngoài, vô cùng khó chịu. MàLiễu Triêu Dương đang nằm trên mặt đất lúc này khẽ ưm một tiếng, nhíuchặt chân mày vặn vẹo cổ, vừa ngẩng đầu lên đập vào mắt chính là vẻ mặtâm trầm của Liễu Triêu Hoa, nhớ tới chiếc túi càn khôn trên giường lúcnãy, Liễu Triêu Dương có chút ấp úng mở miệng nói: “Triêu Hoa, trong túi càn khôn của muội chứa thứ gì vậy?”
Liễu TriêuHoa nhìn vẻ mặt ngơ ngác của kẻ đầu sỏ gây họa kia, mặc dù biết LiễuTriêu Dương vô tội nhưng vẫn không ngăn được cảm giác đau lòng. LiễuTriêu Hoa nắm chặt túi càn khôn trong tay, lời nói phát ra không tự chủđược mang theo lửa giận: “Tỷ không có việc gì tự nhiên đụng vào túi cànkhôn của ta làm gì?”
Liễu TriêuDương rất ít khi nhìn thấy Liễu Triêu Hoa nổi giận, nàng liên tưởng đếnlúc nãy khi mình mở túi càn khôn ra, trước mắt hiện lên một tia sángtrắng lóa, trong lòng áy náy hỏi: “Vậy là đánh mất thứ gì sao?”
Liễu Triêu Hoa nắm chặt chiếc túi, thần sắc càng lạnh lẽo hơn: “Bên trong có một con hồ yêu vô cùng quan trọng với ta.”
“Vậy…có thểtìm về không?” Liễu Triêu Dương cũng không biết phải làm sao mới tốt,nàng cảm giác được muội muội lúc này đang tức giận, phải nói là rất tứcgiận.
“Bị bắt rồi, đại hội tiên kiếm sắp tới, nó sẽ là quan yêu. Sau này không có sự chophép của ta, tỷ không được đụng đến đồ của ta!”. Liễu Triêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/2786706/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.