Liễu TriêuHoa khắc chế chính mình không được nghĩ đến Dịch Cư, còn đặc biệt đem bộ tâm pháp lão hồ yêu dạy ra học thuộc lòng, nếu không thì chính là ôn đi ôn lại các loại trận pháp, tóm lại thật vất vả mới áp chế được cảm giác đau đớn ở hai chân. Ngay đêm đó, trong khingủ Liễu Triêu Hoa mơ thấy có một con phượng hoàng vô cùng xinh đẹpduyên dáng sải cánh bay lượn giữa bầu trời đêm, mà nàng đang đứng trênmặt đất gầm lên một tiếng, sau đó anh dũng bay lên cưỡi trên cổ củaphượng hoàng cao ngạo, tàn bạo lột sạch lông mao đẹp đẽ của nó.
Phượng hoàng cao ngạo ra sức giãy dụa, đột nhiên nó quay đầu lại, một đôi mắt màu đỏ đẹp đẽ rạng rỡ như bảo thạch, ánh mắt lạnh như băng khiếp người. LiễuTriêu Hoa đang khoan khoái nhổ lông mao của nó thì bị làm cho sửng sốt,trong lòng run lên, nàng ấp a ấp úng nói ra hai chữ mà cho dù ở trong mơ cũng làm nàng xấu hổ và giận dữ chính mình.
“A… Xinchào…” Liễu Triêu Hoa thấy mình ngu ngốc ngơ ngẩn nhìn con phượng hoàngkia, nó nghe thấy lời nói của nàng thì rõ ràng cũng sửng sốt, sau đó lại nhìn thấy lông của mình bị nhổ tán loạn, nhất thời nổi giận đùng đùngđánh về phía Liễu Triêu Hoa.
Liễu TriêuHoa hai tay che mặt, hét lên một tiếng liền tỉnh dậy. Sau đó, nàng vẫncảm thấy rất kỳ quái tại sao mình lại che mặt mà không phải che tim hayche đầu…là những bộ phận trọng yếu trên người. Giấc mơ này là giấc mơbạo lực nhất mà Liễu Triêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/2786692/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.