Mình sai rồi, mình không nên nghi ngờ sự chuyên nghiệp của bác sĩ...... Tiểu Mạnh tự kiểm điểm sâu sắc, đi chậm lại một bước, lặng lẽ kéo dãn khoảng cách, tên bệnh tâm thần này nhìn là biết thuộc loại nguy hiểm!
Hơn nữa đã ra khỏi hội sở rồi, không cần phải đi chung với y nữa. Tục ngữ có một câu rất hay, đừng nói chuyện với người xa lạ, à không phải, đừng có đi với người xa lạ. Quỷ mới biết tên này có điên thật không, không chừng là ở trong tổ chức của ông chú trùm thuốc phiện của hắn á, hắn mà còn ngờ nghệch đi theo, thì coi như học hành bao nhiêu trả hết cho thầy rồi!
Hắn nghĩ nghĩ, cố lựa từ:
“Anh, anh tìm tôi có chuyện gì?”
Không kết thúc chuyện, tên điên này không cho hắn đi đâu.
Người kia run một cái, như từ trong mơ hồ tỉnh táo ra, ngẩng đầu lên, liếc qua tầng cao nhất của hội sở, trầm trầm nói:
“Việc này hai ba câu không nói được, tôi cho cậu biết một bí mật.”
Tầng cao nhất hội sở, một tia sáng lấp lóe, Tề Chính Ngôn mặc đồ chống đạn, ngồi trong góc, khẩu súng nhắm thẳng vào người bệnh tâm thần kia, mày hơi cau lại.
“Hả, bí mật gì?” Tiểu Mạnh cong môi ý mỉa mai.
“Tôi giới thiệu, tôi là Cao Lãm, chủ tịch tập đoàn Đại Chu kỳ vừa rồi.”
Tập đoàn Đại Chu? Tiểu Mạnh cả kinh. Dù hắn ít hiểu biết, thì cái tên tập đoàn này cũng như sấm bên tai. So với Tập đoàn Đại La, bối cảnh của nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136587/quyen-8-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.