Dịch giả: Tiểu Băng
Đám tiên thần vừa hồi hộp vừa hốt hoảng. Các Bỉ Ngạn đại nhân vật cao cao tại thượng đâu phải ai cũng dễ dàng nhìn thấy!
Đám người mình tuy cũng coi như đứng hàng tiên ban, vượt qua phàm tục, nhưng trong mắt các Bỉ Ngạn giả, thì cũng chẳng khác nào con kiến!
Ai nấy lập tức vận chuyển đạo lực, thi triển tiên pháp, nghiêm túc hết mức, không dám có lấy một chút bất kính. Chu Long chân nhân thậm chí còn lấy ra một cái bình nhỏ do san hô đỏ chế thành, ném lên trời. Cái bình trào ra từng luồng thanh tuyền, đổ xuống như mưa, bao phủ cả tòa Ngưng Bích phong vào trong.
“Mưa phùn” mênh mông, tẩy sạch mọi dơ bẩn bụi bặm, làm sạch sẽ thể xác và tinh thần, đám Đàm Bình cảm thấy toàn thân thư thái, cả người thanh sảng, chung quanh như đều được gột rửa sạch sẽ, thanh mát sảng khoái.
Bọn họ ngạc nhiên nhìn lên đỉnh núi, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Giây lát sau, cỏ cây trên đỉnh núi trở nên cuồng nhiệt, sinh cơ tuôn trào, nước suối rầm rì, trong veo thấy đáy, ở vị trí trung ương nổi lên một cái đài, huyền đăng kết hoa, xuất trần thoát tục.
Mọi thứ vừa chuẩn bị xong, từ trời cao tiếng hạc kêu vọng xuống, trong vắt lảnh lót tới tận trời, vọng khắp phương. Đám Chu Long chân nhân nhìn thấy mây khói cuồn cuộn không biết từ chỗ nào vọt tới, dị hương ngào ngạt, thanh quang mờ mịt, trải thành đường đi.
Chín con ngũ trảo chân long từ trên trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136534/quyen-8-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.