Dịch giả: Tiểu Băng
Tĩnh tọa nửa ngày, Triệu Hằng đi đến bên cửa sổ, chìm mình trong ánh trăng, ngẩng đầu nhìn trăng sáng, trong lòng vừa hiu quạnh vừa mê mang.
Tuy hôm nay mình đã là người thừa kế tước vị Đại Chu, chúng sinh chi lực được chia sẻ còn nhiều hơn hồi còn xưng đế, nhưng e là không có hi vọng bước lên ngôi vị bảo tọa tối cao kia nữa, thứ nhất Cao Lãm đang ở Thiên Tiên đỉnh phong, cách Truyền Thuyết không có bao xa, cảnh giới sau này không thể hạn lượng, trừ phi xuất hiện biến cố, bằng không sẽ sống rất lâu, mình không thể nào đợi nổi; thứ hai là cho dù có xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Cao Lãm nửa đường chết đi, thì người bước lên kế vị cũng không phải là mình, cũng không phải là Tiểu Mạnh, vì tới lúc đó, Đại Chu Thiên Tử sẽ do Nhân Hoàng kiếm lựa chọn người chủ nhân mới của mình!
Mà Nhân Hoàng kiếm nhận chủ, đương nhiên sẽ không xảy ra kì tích lên người mình rồi.
Cho nên, những khát vọng trước nay của mình chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, không có chúng, chia sẻ chúng sinh chi lực cũng có ý nghĩa gì!
Chỉ là một cái xác không hồn mà thôi!
Có phải nên thật sự hoàn toàn buông tay quá khứ, tìm con đường mới một lần nữa hay không?
Nhưng con đường tương lai đang ở nơi nào?
Triệu Hằng không ngừng tự hỏi mình, nhưng mãi vẫn chưa tìm ra đáp án.
Không biết qua bao lâu, y nhìn ánh trăng chìm dần về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136380/quyen-7-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.