Dịch giả: Tiểu Băng
Vu Bán Sơn và Tề Cẩm Tú không biết tại sao Mạnh Kỳ lại thở dài, là vì tư chất hai người mình không đủ, hay là vì tính tình có gì đó, nên làm Nguyên Hoàng tiếc hận cảm khái?
Sau một lúc lâu, Nguyên Hoàng thong thả đi hai bước, bình thản nói: “Các ngươi từ hạ giới phi thăng tới, vừa vặn lại tới Côn Luân sơn của ta, cũng coi như hữu duyên.”
Từ hạ giới phi thăng tới? Mấy chữ ấy như những tiếng sấm, nổ vang trong lòng Vu Bán Sơn và Tề Cẩm Tú, khiến đầu óc họ lùng bùng, mỗi giây mỗi khắc giữ kín bí mật của họ trở nên hoàn toàn không có ý nghĩa.
Nhưng mà nghĩ lại, Nguyên Hoàng trong tiên có thể xưng tôn, thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, làm sao không biết vô cùng bên trong Côn Luân sơn?
Hắn không biết hai người mình đến từ hạ giới mới là kỳ quái!
Hai người vừa kiềm chế tâm tình, liền thấy bàn tay “Nguyên Hoàng” Tô Mạnh sáng lên ức vạn hào quang, sắc màu vàng óng ánh, ngưng tụ thành một đóa kim liên, kim liên thu nhỏ lại, hóa thành một quyển kim thư, nhẹ mà không phải hư ảo, là thật sự.
Hư không tạo vật? Hư không tạo vật! Vu Bán Sơn và Tề Cẩm Tú bốn con mắt không kiềm được trừng lớn, qua xem Vạn Giới Thông Thức phù, họ cũng đã biết được một vài năng lực nghịch thiên.
Hư không tạo vật chính là một trong số đó!
Theo một ít điển tịch Thượng Cổ ghi lại, muốn vi phạm pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136351/quyen-7-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.