Dịch giả: Tiểu Băng
Hai cây Bồ Đề thụ chống đỡ Đông Phương lưu ly tịnh thổ, ngọn lửa xanh vẫn còn đang cháy, nung khô khí tức và ấn kí Dược Sư Vương Phật để lại, ấn ký dần dần dung nhập vào dòng sông lịch sử. Khí tức thì như hóa thành thực chất, bị lửa đốt co lại, ngưng tụ thành một hạt châu màu xanh lam lưu ly. So với Xá Lợi tử trước đó, trong hạt châu lần này không có những tầng phật ảnh và cây bồ đề khô héo, nó sáng ngời trong vắt, như chuyên chở hư ảo, không hề có tạp chất ba quang.
Nguyệt Quang Bồ Tát xòe tay, hạt châu xanh lam bay quanh một vòng, rồi rơi vào tay bồ tát, ánh sáng xanh lam sáng rỡ, hết sức mộng ảo.
“Phối hợp với trận pháp tương ứng, vật này có thể đưa các ngươi bình an trở về.” Nguyệt Quang Bồ Tát cười nhẹ, đưa phật châu cho Mạnh Kỳ.
Khi Dược Sư Vương Phật niết bàn trùng sinh, nhảy ra dòng sông thời gian và vận mệnh, bồ tát đã hiểu ra phật ngôn, hiểu ra thêm nhiều chuyện, biết được lai lịch thật sự của mấy người Mạnh Kỳ.
Mạnh Kỳ mừng rỡ, cung kính nhận lấy phật châu.
Nguyệt Quang Bồ Tát nói tiếp: “Cái này chỉ có thể giúp các ngươi bình an trở về, nhưng nếu lịch sử bị thay đổi quá lớn, như vậy vẫn sẽ khó thoát khỏi kết cục gặp phải ảo ảnh trong mơ, nên phải xử lý cho tốt hết mọi việc rồi mới được trở về, hơn nữa vừa rồi ta cũng đã nói, Thanh Đế vốn chỉ đưa một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136220/quyen-6-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.