Dịch giả: Tiểu Băng
Trời đã vào tháng chín, bắt đầu sang thu, cả núi rực một màu phong đỏ, trời cao gió mát, chính là lúc bước vào mùa du lịch.
Thiếu Lâm là người đứng đầu võ đạo thiên hạ, nhưng là Phật môn Thiền tông, không hề chiếm cả dãy núi làm đồ của mình, chẳng cấm thợ đốn củi, thợ săn hay người hái thuốc ra vào núi, nên sâu ở trong núi vẫn có những cường giả ngoại cảnh bắt độc vật luyện công, phía ngoài núi vẫn có du khách đi xem phong cảnh, tới gần chùa viện mới có chấp sự tăng tuần tra cản đường, để người không liên quan không thể vào chùa.
Lúc này, Hô Đồ Khắc Đồ chỉ còn cách đình nghỉ chân giữa núi một quãng, bên tai đã nghe thấy tiếng chim hót, mắt đã nhìn thấy u cốc sương trắng, thấy những cây đại thụ vạn năm xanh mướt, thấy những mảng lá phong rộng dài đỏ rực, thấy những du khách người lên kẻ xuống núi nhàn nhã thong dong, khiến trong lòng y cũng trở nên thư thái nhẹ nhàng, hưởng thụ sự tự tại an bình, hồng trần thanh tịnh.
Y vô thức thu liễm khí tức, chẳng khác gì một lão tăng bình thường, như một du khách bình thường đi dạo núi, không ai nhận ra nổi y chính là “Phật sống” Hô Đồ Khắc Đồ, hạng đầu Thiên bảng, giá lâm Thiếu Lâm.
Trong lòng Hô Đồ Khắc Đồ vô cùng thanh thản, thoải mái, tâm linh mượt mà, trong sáng, điều này đối với phật giáo nhất mạch, chính là một điều kiện tuyệt hảo để giác ngộ.
Cũng chính vì vậy, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136143/quyen-6-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.