Dịch giả: Tiểu Băng
Diệp Ngọc Kỳ còn khiếp sợ hơn cả lúc nghe tin Xung Hòa đạo nhân vẫn lạc năm đó. Đã sống kiếp luân hồi mấy chục năm, cô hiểu được một điều, muốn thoát khỏi luân hồi, thoát khỏi Lục Đạo kiềm chế, đó chỉ là ánh trăng trong nước, nhìn thì rất đẹp, nhưng mà không thực tế, bởi vì căn bản không có khả năng.
Ba mươi vạn thiện công đối với pháp thân không phải là không thể nào kiếm được, nhưng cái nhiệm vụ chuyên biệt ứng với “Bỉ Ngạn phù” kia không hề có ai hoàn thành được. Linh Bảo Thiên Tôn từng nói, những luân hồi giả đời đầu tiên vào đây cùng với ông, kể cả những cao nhân pháp thân mạnh hơn ông của những phương thiên địa vực ngoại và từ vũ trụ khác cũng đều phải vẫn lạc trong đó, nên ông mới không dám vọng ngôn thoát ly.
Nhưng Tô Mạnh lại nói hắn không phải luân hồi giả?
Diệp Ngọc Kỳ hỏi ngay: “Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ chuyên môn đối ứng ‘Bỉ Ngạn phù’?”
Trong đôi mắt cô tràn đầy mong chờ và khát vọng.
Thân là luân hồi giả, ai cũng nghĩ cả đời mình sẽ phải ở trong bóng ma của Lục Đạo, chịu nó bài bố, vĩnh viễn thân bất do kỷ, mệt mỏi bôn tẩu, ai mà không hi vọng thoát được khỏi Lục Đạo, chạy ra khỏi cái nơi đầy áp lực và tuyệt vọng, hít thở không thông này!
Tuy rằng cuộc sống hiện tại đương nhiên vẫn có nguy hiểm, vẫn có những chuyện khiến người ta khó xử, nhiều chuyện thân bất do kỷ, nhưng ít ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136111/quyen-6-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.