Dịch giả: Tiểu Băng
Kim Thân Phật Đà lượn lờ khí màu xám trắng đứng thẳng như một rừng tượng, không che được cây kim cô bổng cao to lên tới tận trời. Chỗ cây côn giao với thương khung, xuất hiện một cái lốc xoáy tối đen như mực không ngừng xoay tròng, quanh thân gậy, lôi đình và sen xanh vòng quanh, sinh diệt không ngừng, khi thành hư vô, lúc thành thâm thúy khủng bố, chốc chốc tinh vân ngưng tụ, sao rực trong vắt.
Song những hình ảnh ấy lại có một cảm giác không chân thật, ngay cả giọng nói vọng tới tai hắn cũng đầy hư ảo, như cách cả ngàn núi vạn sông:
“Chém một đao trong lòng ngươi ra, xem xem có cứu được bọn chúng không.”
“Hoặc là, ngươi chết cho bọn chúng sống.”
Giang Chỉ Vi điên cuồng giãy dụa, muốn giục Mạnh Kỳ mau mau bỏ chạy, mặc kệ mấy người các cô!
Triệu Hằng ngậm chặt miệng, hai mắt nhìn thẳng Mạnh Kỳ, bên trong là thản nhiên, là cảm khái, là quyết tuyệt.
Ngươi chết, chúng ta cũng sẽ chết, nhưng nếu ngươi không chết, chúng ta sẽ có hi vọng được sống lại!
Nguyễn Ngọc Thư nằm trên đất, mặt xanh mét, không chút huyết sắc, cố gắng mấp máy môi, nhưng không làm được.
Mắt cô đỏ ửng lên, trong nguyên thần như có tiếng đàn hư ảo vọng ra, rối loạn lo lắng.
Không biết vì sao, trong đầu Mạnh Kỳ đột nhiên lên câu nói của Nguyễn Ngọc Thư:
“Nếu như có một ngày, các ngươi tìm được cơ hội thoát khỏi Lục Đạo, mà nó lợi dụng ta để khiến các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136104/quyen-5-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.