Dịch giả: Tiểu Băng
Chu vương thất tuy rằng bị các nước chư hầu chèn ép xâm chiếm không thành bộ dáng gì, nhưng hiện giờ thiên hạ hỗn loạn, khắp nơi lộn xộn, Lạc Ấp lại trở thành thế ngoại đào nguyên, vừa an bình lại cổ xưa, có trật tự đàng hoàng.
Đi theo ít lưu dân tràn vào Lạc Ấp, Mạnh Kỳ lặng lẽ hỏi thăm vị trí của Thủ tàng thất.
Hắn mặt mày bình thường, dáng vẻ phong trần, ăn mặc đơn giản sơ sài, như một lưu dân bình thường, lấy cớ Thủ tàng thấy là họ hàng chi xa của mình, nên muốn tới nương tựa, để khỏi bị hoài nghi.
Được người ta chỉ, hắn đi dần về hướng Chu vương cung. Thủ tàng thất ở ngay gần đấy, bên trong có tàng thư và tàng vật, chứ không phải chỉ có sách không.
Đến sau giờ ngọ, Mạnh Kỳ mới tìm được tới nơi. Kiến trúc cổ xưa, nặng nề, ngoài cửa có hai người binh sĩ đứng gác.
Mạnh Kỳ đi tới, ra vẻ ngớ ngẩn hỏi: “Hai vị quân gia, không biết ở đây có ai họ Lý tên Đam không?”
Thấy lưu dân này nói năng lịch sự, hai binh sĩ cũng đáp trả đàng hoàng, một người nghĩ nghĩ nói: “Trong thủ tàng thất không có ai gọi là Lý Đam, ngươi có nhớ nhầm chỗ hay không?”
Không có Lý Đam? “Hay là y đã đổi tên, thành Lý Nhĩ hay Lão Đam gì đó?”
Trước khi Phong Thần chi chiến, chữ ‘lý’ và chữ ‘lão’ là đồng âm, ‘đam’ và ‘nhĩ’ là đồng nghĩa, tới nay đương nhiên đã phân ra khác biệt. Mạnh Kỳ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136042/quyen-4-chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.