Dịch giả: Tiểu Băng
Đệm giường hơi có nếp nhăn, giống như đã từng có người nằm lên, mùi thơm nhè nhẹ chui vào mũi, rất là mơ màng.
Với khả năng của Cố Tiểu Tang, nếu không phải cố ý, thì không có khả năng để lại dấu vết rõ ràng tới như vậy......
Cô đang muốn nhắc hắn cái gì?
Nhưng mặc kệ như thế nào, Cố Tiểu Tang xuất hiện ít nhất đã chứng minh một điểm, “Thần đô đại hí” Xác thật có dính líu tới La giáo, cao nhân sau lưng Hoa quý phi tám chín phần mười chính là cô nàng, vì cũng chỉ có cô mới biết hắn có Nguyên Tâm ấn, biết được ảo diệu của nó, biết cách làm sao qua mặt nó. Hoa quý phi khi treo cổ, nét mặt rất an tường vui vẻ, như trở về quê hương, đấy chẳng phải là dấu hiệu của “Vô Sinh lão mẫu, Chân Không gia hương” hay sao?
Nhưng mà làm một kì thủ đứng ở sau màn, nếu chỉ để cảnh cáo kẻ địch mà tự nhiên lại làm bại lộ mình, đi lên bàn cờ, làm mất đi ưu thế âm thầm, thì thật là không khôn ngoan, trừ phi chuyện cô lên sân còn che giấu cái gì đó khác quan trọng hơn......
Mạnh Kỳ xoay người, đi ra ngoài sân.
“Nhị ca.” Tiếng Tô Tử Duyệt từ ngoài vọng vào.
Mạnh Kỳ đã sớm cảm ứng được cô tới gần, nên đi chậm lại, ngẩng đầu nhìn ra. Tô Tử Duyệt đã cao thêm một chút, vẻ non nớt đã giảm đi, mặt mày nảy nở, không còn sự ngây ngô của ngày xưa.
“Con gái mười tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136034/quyen-4-chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.