Dịch giả: Tiểu Băng
Trời sáng khí trong, một màu xanh biếc, điểm xuyết chút mây trắng bềnh bồng, Liên Đài sơn vô cùng đẹp đẽ.
Mạnh Kỳ không hề giấu khí tức, bay tới chân núi, để thể hiện tôn trọng, hắn đi bộ theo bậc thang đi lên đình nghỉ chân ở giữa sườn núi.
Trong đình có bia đá do Thiếu Lâm tổ sư đời thứ sáu Nguyên Không thần tăng tự viết [Kim Cương Bàn Nhược Ba La Mật Đa kinh], mặt chính hướng vào trong núi mỗi một chữ đều các cầm nhất tướng, chư tướng phi tướng, nhìn là thanh tịnh.
Lúc này, trong đình không phải là đệ tử áo xám, mà là hai tăng tiếp khách mặc tăng bào vàng, chấp tay niệm phật: “A Di Đà Phật, Phương Trượng thỉnh Tô thí chủ nhập tự.”
“Thỉnh hai vị pháp sư dẫn đường.” Mạnh Kỳ hoàn lễ, so với trước kia, lần này rõ ràng long trọng hơn rất nhiều.
Ai, hai tiếp khách tăng đều là hàng chữ Chân, cùng tuổi cùng khởi điểm với nhau, người ta đã là đại nhân vật danh chấn thiên hạ, mà mình vẫn còn quẩn ở bảy tám khối, đi làm cái chuyện đón tiễn khách!
Hai bên phong cảnh như cũ, Mạnh Kỳ tiêu sái đi tới, không qua bao lâu, đã nhìn thấy tường vàng ngói đen, cánh cửa màu đỏ sẫm, hệt như ngày đầu tiên nhìn thấy.
Nhưng hiện tại, hai cánh cửa lớn đã hoàn toàn mở, lộ ra quảng trường và bảo điện bên trong, ngoài cửa là một nhóm cao tăng cà sa đỏ, người dẫn đầu không còn râu tóc, người như cây khô, cầm Cửu Hoàn tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136024/quyen-4-chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.