Dịch giả: Tiểu Băng
Ánh nắng xuyên qua khe mành chiếu vào phòng, một vùng sáng lạn.
Nam Cung Xung than thở, kéo chăn lên trùm qua đầu, quay lưng về phía ánh nắng, định nướng thêm một lúc.
Đinh! Một âm thanh chói tai vang lên. Nam Cung Xung còn chưa tỉnh ngủ hẳn ngồi dậy, đồng hồ báo thức đang nhảy tưng tưng.
Nam Cung Xung lắc đầu, ngồi yên mấy phút mới đứng dậy, đi vào toilet.
Y rửa mặt cho tỉnh táo, cảm nhận mình đã quay lại cuộc sống, bao nhiêu cảm xúc ùa lên, vừa bi thương xót xa, vừa may mắn vì đã được giải thoát.
Bi thương là vì người chú thương y nhất Ngô Du Minh qua đời, nhưng lại không thể báo cho người thân, phải để chính phủ xử lý; xót xa là hai ngày vừa rồi là hai ngày chìm trong sợ hãi, kinh ngạc và chấn động, y hoàn toàn bất lực tới mức chết lặng với cuộc sống của chính mình; may mắn và giải thoát vì mới vừa tối hôm qua y vẫn còn gặp ác mộng, thấy tông chủ Thương Thiên tông đưa người “Xuyên việt”.
Chuyện này hẳn là chấm dứt rồi nhỉ? Một ngày mới, khởi đầu mới!
Nam Cung Xung nhìn đôi mắt hơi sưng trong gương, tay nắm lại thành quyền, tự cổ vũ cho mình, phải lên tinh thần, môn học hôm nay phải đi học, vì sẽ được gặp “Cô”!
Đúng lúc này, y chợt thấy khóe miệng y hơi nhếch lên, tạo ra một nụ cười khá là ý vị.
Nụ cười kiểu này nhìn rất quen, làm Nam Cung Xung bật thốt:
“Tiền bối!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2136016/quyen-4-chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.