Dịch giả: Tiểu Băng
Dương Hề Chi lôi người rơm ra, tay trái vẫn cầm Ngũ Hỏa Thất Cầm phiến, như sợ Mạnh Kỳ đi mà quay lại, dùng Đả Thần Tiên đánh ả.
Đã tới lúc quan trọng, dù có cẩn thận tới đâu cũng không quá!
Cố Hoành nuốt đan dược, nhặt cánh tay đứt lên, áp vào vết thương, máu thịt mấp máy, bắt đầu nối lại với nhau. Cùng lúc, y phất tay, hút máu thịt của Mạnh Kỳ vung vãi dưới sàn lên, ném về phía người rơm.
Màu đỏ trên người người rơm dần trở nên nồng đậm, ba chữ “Tô Tử Viễn” bằng máu như sống dậy, tỏa ra ánh sáng đỏ yêu dị.
“Như vậy thì không còn cần phải sử dụng tế đài, bái ba bảy hai mốt ngày.” Dương Hề Chi vui vẻ.
Cố Hoành nhìn người rơm, rầu rĩ nói: “Sư phụ có tên, có ngày sinh tháng đẻ của Tô Tử Viễn, vì sao không lập trúc doanh đài, bái cho tiêu tán nguyên thần của hắn?”
Nghi vấn này, y đã thắc mắc từ lâu, vô cùng không hiểu vì sao sư phụ lại phải bỏ gần cầu xa, giữ khó bỏ dễ!
“Sư phụ vây khốn Ô Sào, chắc vẫn còn bị áp đặt hạn chế gì đó không tiện tự mình ra tay, chúng ta lại không khống chế được ‘Đinh Đầu Thất Tiễn thư’, nếu chỉ dùng bí bảo, chỉ dùng tên và ngày sinh tháng đẻ, sợ là nhiều khi đối phương có vật để chống đỡ...” Dương Hề Chi đáp.
Nói xong, ả lôi ra một đống dây đỏ và đen, ngay tại chỗ bày một cái pháp đàn, lấy dây làm tường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135940/quyen-4-chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.