Dịch giả: Tiểu Băng
Cột sáng buông xuống, quảng trường luân hồi quen thuộc xuất hiện, Mạnh Kỳ sờ túi trữ vật, binh khí bảo vật đều còn, kể cả “Đại Đạo chi thụ” “Đạo truyền hoàn vũ” Truyền thừa.
“Thì ra Lục Đạo không dám bắt người đi ngay trước mặt Pháp Thân...” Lục Đạo yêu cầu hắn phải rời xa Thiếu Lâm mới đưa hắn đi, điều này làm Mạnh Kỳ vui vẻ, Lục Đạo biểu hiện càng “Túng”, tương lai càng có hy vọng thoát khỏi nó.
Bất quá ngẫm lại cỡ Xung Hòa đạo nhân sắp sửa trở thành Địa Tiên cao nhân mà vẫn còn ở trong Luân Hồi, khiến phán đoán của hắn về Lục Đạo lại trở nên mơ hồ.
Nó rốt cuộc đang cố kỵ cái gì?
Lại một cột sáng buông xuống, thân ảnh vàng nhạt như ẩn như hiện, Giang Chỉ Vi tay cầm trường kiếm, bình thản đi ra.
“Tâm tình thế nào?” Cô mỉm cười hỏi.
Mạnh Kỳ cười hắc hắc: “Cũng không tệ lắm.”
Thấy Giang Chỉ Vi, hắn liền nhớ lại câu hỏi hơn bốn tháng trước của cô: Nếu thần phật trên trời lấy chúng ta làm quân cờ, thao túng cuộc đời của chúng tay, thì hôm nay đao kiếm trong tay, có nên trảm thần giết tiên diệt phật hay không?!
Nay cảm xúc kích động đã không còn, nói lại vấn đề này có vẻ hơi xấu hổ, vẫn là thôi vậy, không nên nhắc tới.
Hắn đánh giá Giang Chỉ Vi, cảm nhận khí tức của cô: “Đột phá rồi?”
Thấy Mạnh Kỳ đã khôi phục tâm tình, Giang Chỉ Vi cũng hết lo, thoải mái nói: “Vốn dĩ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135845/quyen-4-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.