Dịch giả: Tiểu Băng
Gió khẽ thổi qua, sóng gợn lăn tăn, mặt nước xanh mướt rộng mênh mông, vô cùng đẹp.
“Kiếm Cuồng” Hà Thất phóng tinh thần vào trong nước, nhìn từng con cá, chiếu xuống đáy biển, nhìn những sinh vật kì quái xung quanh, nhưng không thấy khe biển nào, cũng không hề thấy lam huyết nhân.
Chuyện này chẳng có gì là, nếu lam huyết nhân không trốn được cảm ứng của ông ta, thì đã sớm bị phát hiện, Đông Hải kiếm trang cần gì phải để ân oán dây dưa với Vô Tướng kiếm cổ nhất mạch lâu như vậy!?
Nguyễn gia quả thực rất quan tâm tới chuyện lam huyết nhân, trong nhà có bốn tông sư thì đã tới đây một nửa, cộng với Nguyễn lão gia tử là Đại Tông Sư, tổ trạch Lang Gia hiện chỉ còn một tông sư ở lại trông nhà mà thôi!
Ngược với họ, Vương gia chỉ có gia chủ cộng với Lạc Thư, Đông Hải kiếm trang và lam huyết nhân thù hận sâu như vậy, mà cũng chỉ có ông ta và Hoàng Thái Xung tham gia.
Hà Thất không tìm thấy gì, quay qua nhìn Nguyễn lão gia tử, nhưng lão gia tử mắt xem mũi mũi xem tâm, không lộ ra manh mối gì.
Hà Thất hóa thành một đạo vô hình vô tướng kiếm quang, chui xuống nước.
Chỉ giây lát, nước biển nổi lên bọt nước, trong nháy mắt, dưới biển đã sôi sục kịch liệt!
Rầm! nước biển đột nhiên sụp xuống, ở giữa là một cái lốc xoáy cực to đang điên cuồng xoay tròn.
Lốc xoáy càng chuyển càng nhanh, càng chuyển càng lớn, càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135819/quyen-4-chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.