Dịch giả: Tiểu Băng
Trần vương sắc mặt nghiêm nghị: “Ngô thường nghe thuyết khách luôn lấy đại ngôn hù người, chẳng lẽ Tô tiên sinh cũng muốn làm theo họ?”
Ông ta không tự xưng vương như các quốc quân khác, mà xưng ngô, có vẻ không coi trọng lễ pháp cho lắm, ngụ ý là, Tô tiên sinh các ngươi là người có tài, không cần tự hạ thân phận, coi mình như bọn thuyết khách.
Mạnh Kỳ chăm chú nhìn Trần vương, không nói một lời.
Mấy người Giang Chỉ Vi cũng vẻ mặt nghiêm túc, trong điện nhất thời lặng ngắt như tờ, không khí ngưng đọng.
Trần vương khẽ hít một hơi, nghiêm mặt nói: “Sở Đường tuy như hổ lang, nhưng Ngô quốc đã phụ thuộc vào Sở, vừa có ưu thế đoạn hậu, lại có chi viện mạnh mẽ, làm sao có nguy gì?”
Mạnh Kỳ lưng thẳng tắp, lắc đầu: “nếu Sở Đường bị khắc chế, quân lực bị kềm, thì thế này có thể lâu, nhưng nay khi hai quốc thường xuyên xung đột, sinh linh biên cảnh đồ thán, bên nào cũng bị hao tổn, không có ích.”
“Chuyện song phương đều không có lợi mà để lâu, tất sẽ có biến hóa.”
Trần vương hơi đổi dáng ngồi, từ nghiêng tựa biến thành ngồi ngay ngắn, vẻ đã chuyên tâm hơn.
Mạnh Kỳ giống như không thấy, hỏi: “nếu Đường bỏ Sở công Trần, đại vương giải quyết như thế nào?”
Trần vương không chút sợ hãi, lạnh nhạt trấn định: “ở trong thành tự thủ, đợi viện quân của Sở, hai bên là minh hữu của nhau, Sở tất sẽ không ngồi yên không để ý đến.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135773/quyen-4-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.