Dịch giả: Tiểu Băng
Ba!
Hiện giờ Trương Ngọc Tuyền và các thủy thủ, kiếm khách với khí thế và phong tư khủng bố kia bị đánh vỡ đầu, thuyền con tan thành những mảnh vỡ, bềnh bồng trên mặt biển.
Đến lúc này, họ mới nhìn thấy có một đạo nhân mặc bào đen đang đứng lơ lửng giữa không trung.
Hắn đeo mặt nạ “Nguyên Thủy Thiên Tôn”, uy nghiêm trang trọng, cao chừng hai trượng, quanh thân như do pháp lý xen lẫn mà thành, tạo cảm giác đầu đội trời, chân đạp biển.
Hắn như chúa tể của trời đất.
Lúc này biển đã lặng gió đã ngừng, trong sương mù lôi quang lấp lóe, trong mắt Trương Ngọc Tuyền và bọn thủy thủ, hắn chẳng khác gì thần phật, là tiên nhân thật sự, để lại ấn tượng không thể xóa nhòa.
Di...... Mạnh Kỳ thầm ý một cái, không kịp nghĩ nhiều, bàn tay nắm thành quyền, đánh ra.
Kẻ trốn trong sương mù nhìn thấy một nắm tay trắng muốt như ngọc nện tới, xung quanh là những đốm sáng vàng thần thánh trang nghiêm, đan xen đốm sáng trắng đen, không hề tạo nên một dị tượng nào, sóng biển như cũ, sương mù như cũ, điện thiểm lôi minh cũng như cũ.
Điểm kì quái duy nhất là tất cả lôi điện và sương mù đều tách ra tránh đường, để nắm tay kia thoải mái đánh tới!
Cường giả ngoại cảnh kia nhớ tới cảnh thê thảm của kiếm khách, không dám đón đỡ, hai tay bắt ấn, đẩy ra.
Xuất chiêu xong, cả người gã hòa vào sương mù, bỏ chạy.
Đang lúc gã tưởng mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135752/quyen-4-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.