Dịch giả: Tiểu Băng
Mạnh Kỳ run lên, trong đầu vang lên tiếng của Lục Đạo Luân Hồi chi chủ:
- Tìm được Vô Ưu cốc, hoàn thành bước thứ ba Chân Võ vẫn lạc chi mê.
- Bước thứ tư Chân Võ vẫn lạc chi mê, trong Vô Ưu cốc tìm manh mối Chân Võ đại đế để lại.
Diệp Ngọc Kỳ nói khẽ với Mạnh Kỳ nói:
- Ngăn cách nhục thân cảm quan, chỉ dùng linh giác cảm ứng.
Mạnh Kỳ nhắm mắt, khép kín nhĩ khiếu, tinh thần dung nhập vào tự nhiên.
Cái khe to bằng một nửa Cáp Lặc, không có lấy một ngọn cỏ, trong khe toát ra hắc vụ tĩnh mịch, với hàng vạn thây khô.
Một vật gì đó mà nếu là nhục thân không sao nhìn thấy được hiện ra, nó băng lãnh ẩm ướt, tĩnh mịch tối tăm, hoàn toàn hòa trong biển nguyên khí, bao phủ cả khe, thẩm thấu vào những âm linh, tạo thành vô số điểm, thành mắt, thành tay của nó, nhẹ nhàng lay động...
- Họ đều bị vật âm lãnh ẩm ướt kia khống chế? Nhưng sao họ lại nói được ‘ta là ai’...
Mạnh Kỳ kinh ngạc.
Diệp Ngọc Kỳ lắc đầu:
- Khó.
Một lúc sau, các thây khô lại trở về im lặng, quay về tư thế cũ.
Cơ thể họ đã hoàn toàn mất hết nước, màu xám trắng ảm đạm, áo hoặc giáp trên người đều bị hư thối, chỉ cần chạm nhẹ, hẳn sẽ đều tan thành bột.
Phụ tùng, binh khí, sách vở vân vân, tất cả những thứ khác cũng đều tan nát, như bị vật gì hút hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135695/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.