Dịch giả: Tiểu Băng
Vừa đi, Mạnh Kỳ vừa không ngừng quan sát, xem thử coi có động vật nào khác không, như dơi chuột gì đó chẳng hạn. Tiếc rằng ngoài sương đỏ, đá đỏ và cây cối tối tăm vặn vẹo, nơi này chẳng có một con vật sống nào, im lặng đến chết chóc.
"Không thể giả làm chuột dơi gì ở đây, ai nhìn thấy là biết liền...” Mạnh Kỳ thở dài, đã tới cái hạp cốc thứ năm từ hướng đông, kinh đô của Bá Mật!
Mạnh Kỳ dọc theo nham bích đi xuống, nhìn thấy những ngôi nhà mái vòm với dây leo tối đen quấn quanh, đầy tang thương tàn phá.
Càng bay xuống càng yên tĩnh.
Đi một lúc lâu vẫn chưa đến đáy, nhưng trên vách đá kiến trúc càng ngày càng nhiều, càng ngày càng rộng lớn, giống như là vương cung!
Bỗng hắn cảm thấy lạnh, sương đỏ bên dưới quay cuồng, một đội âm binh đi ra, bay nhanh lên trên.
Mạnh Kỳ nhìn theo chúng đi qua.
“Đã qua một ngày...” Mạnh Kỳ yên lặng nghĩ.
Chợt hắn rùng mình, hàn ý quá mạnh, cả người tóc gáy dựng thẳng, nguy hiểm!
Mạnh Kỳ không thèm nghĩ, rút kiếm!
Lưu Hỏa mới ra, xích hồng lóng lánh. Xung quanh, những bóng đen vặn vẹo, dữ tợn, oán độc, âm khí nặng dày.
Vô số hắc ảnh đánh tới, nhưng kiếm của Mạnh Kỳ không đánh vào chúng mà đâm thẳng xuống dưới, không có ánh lửa, hỏa diễm đều ẩn vào trong, chỉ có thiện ý thanh tịnh mà thôi.
Những bóng đen tới gần, tiếng lèo xèo vang lên không ngừng, bốc khói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135689/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.