Dịch giả: Tiểu Băng
Văn An ở Giang Đông, Thiên Mệnh Quan.
Giới Sát đạo nhân vung rìu, bổ củi như thường ngày, vô cùng chuyên chú.
Bịch, rìu trong tay cô đột nhiên rơi xuống đất.
Kinh ngạc nhìn rìu trong chốc lát, khóe mi Giới Sát ứa hai dòng lệ, cô khom lưng nhặt rìu lên, không nói lời nào, đi về hướng sân của chủ đạo quan.
- Quan chủ, ta muốn trở về thảo nguyên.
Cô nói với Thiên Mệnh đạo nhân.
Thiên Mệnh đạo nhân nhìn cô, khoát tay, thở dài:
- Đi đi, mệnh trung đã chú định như thế.
***
Mạnh Kỳ tóc rối tung, eo đeo trường đao, toàn thân vấy máu, khí thế mãnh liệt cứ thế một đường rời khỏi Cát Căn Cao Nhạc, không một ai dám nhìn thẳng vào hắn.
Hắn uống thuốc điều tức nửa buổi tối, thương thế đã hồi phục, nhưng vẫn diễn xuất thế này, thuần túy chỉ là để gặp một người.
- Xuất hiện đi.
Ra tới nơi hoang vắng, Mạnh Kỳ nhìn lên trời, bình thản nói.
Ánh nắng vàng óng ánh chiếu xuống đồng cỏ xanh.
Trong ánh sáng vàng óng ánh ấy, không ngờ lại có một người thật sự đi ra!
Áo y mặc được khâu bằng chỉ vàng, chói tới mức người ta không mở ra được mắt mà nhìn, thân hình cao lớn, mặt không râu, chỉ có một nhúm nhỏ dưới cằm, đôi mắt dài mảnh như mắt độc xà.
- Làm sao ngươi biết ta ở gần đây?
Y hỏi.
Mạnh Kỳ không quay đầu, tiếp tục thưởng thức phong cảnh thảo nguyên:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135648/quyen-3-chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.