Dịch giả: Tiểu Băng
Bước vào khu lều, tiếng người, tiếng gia súc ồn ào hỗn loạn.
- Lang Vương lượn một vòng, ta nghi hắn sẽ trở về trả thù Na Nhật Tô.
Mạnh Kỳ nói.
Đặc Mộc Nhĩ đầu tiên cả kinh, sau đó bật cười:
- Không có khả năng! Lang Vương chưa bao giờ trả thù ngay tức khắc, sau khi phát hiện nguy hiểm và cạm bẫy, y sẽ bỏ chạy rõ xa, mấy tháng có khi cả một, hai năm sau, mới đột ngột quay lại trả thù, khiến mục tiêu hoàn toàn không sao đề phòng được, chính là kiểu của loài dã lang hung tàn nhất.
Đặc Mộc Nhĩ nói rất hợp với hành vi nhất quán từ trước đến nay của Lang Vương, y không phải là người hành động theo cảm tính, y rất cẩn thận, thà làm lỡ chứ không làm sai.
Chỉ có một ngoại lệ duy nhất là vụ tập kích Mạnh Kỳ ở Hưng Vân Trang, song lúc đó là do có Thần Thoại hỗ trợ, tình huống lúc đó tương đối rõ ràng, phù hợp nguyên tắc ra tay của y.
- Nếu Lang Vương không trả thù, lẽ ra y phải chạy ra rõ xa chứ?
Trở vào trong lều của Đạt Nhật A Xích, Mạnh Kỳ nghi hoặc.
Đặc Mộc Nhĩ cười:
- Có lẽ y muốn xuống nam thì sao? Hướng đó chẳng phải xuống Trung Nguyên à?
A Cổ Lạp không có ở đây, đã trở về xử lý chuyện hàng hóa miền nam, Đạt Nhật A Xích gật đầu:
- Thiết Thăng này rất hiếu sát, nhưng là một thích khách có cái đầu lạnh lùng lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135645/quyen-3-chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.