Dịch giả: Tiểu Băng
Càng gặp nguy cơ càng phải bình tĩnh.
Trải qua nhiều lần sinh tử, Mạnh Kỳ đã luyện được khả năng này cho mình.
Mạnh Kỳ khẽ nói:
- Đừng lo quá, rừng này rất rộng, dù Tẩy Nguyệt tiên sinh mặc kệ tất cả ra tay thì cũng vậy thôi, không phải là không còn cơ hội.
- Tìm một huyệt động nào đó trốn vào có được không?
Hoàng Phủ Phỉ hỏi.
Chỉ cần động đó đủ sâu, dù rừng bị hủy diệt cũng không ảnh hưởng tới, Tẩy Nguyệt tiên sinh đâu thể lùng sục từng chỗ một!
Ầm vang!
Tiếng nổ lại vang lên, đã tiến gần hơn về phía họ, chấn cho tuyết trên cây cối đều rung lên, rơi mù mịt xuống đầy trời.
Mạnh Kỳ nghiêng tai lắng nghe, lắc đầu:
- Gấp gáp thế này tìm đâu ra được một huyệt động như thế?
Hai mẹ con nhìn nhau, tuy cũng biết cái rừng này, nhưng chỉ là biết tới nó chứ không biết rõ, chưa kể nếu có huyệt động, sau khi phá rừng, những nơi Tẩy Nguyệt tiên sinh ưu tiên tìm kiếm đầu tiên chắc chắn cũng sẽ là chúng.
- Thanh Nguyên đạo trưởng, phải làm thế nào đây?
Thời gian gấp gáp, Hoàng Phủ phu nhân thật sự không nghĩ ra được cách nào, đầy hy vọng nhìn Mạnh Kỳ.
Mạnh Kỳ vẫn rất bình tĩnh:
- Nghe ngóng trước đã.
Tiếng nổ vang lên không ngừng, thú rừng thi nhau gầm rống, nhưng không làm ảnh hưởng gì tới Tẩy Nguyệt tiên sinh, ông ta vẫn lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống, quanh người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135561/quyen-3-chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.