Dịch giả: Tiểu Băng
Giang Chỉ Vi lau máu trên trường kiếm, cùng Mạnh Kỳ sóng vai mà đi:
- Ngươi… không sao chứ?
Cô ngập ngừng hỏi, rất ngượng ngùng, vì vai Mạnh Kỳ bị thương là do cô tạo thành.
- Không sao, chỉ là thương da thịt thôi, ta đã dùng Bách Thảo Đan, chút xíu là khôi phục lại.
Mạnh Kỳ trấn an rồi cười:
- Nếu không phải Kiếm Xuất Vô Ngã của ngươi bị do dự thì ta không chết cũng bị phế rồi.
Chỉ Vi “nhập ma” mà vẫn còn nhớ ra mình, ra sát chiêu mà vẫn còn do dự, Mạnh Kỳ rất vui mừng.
Giang Chỉ Vi vừa sợ vừa cảm khái, mặt ửng hồng:
- Cứ như gặp ác mộng, trong mộng tất cả đều mơ hồ, không nhớ rõ được cái gì với cái gì cả, chỉ cảm thấy rất thèm khát máu thịt, rất muốn giết chóc mà thôi, dù có gặp được cái gì quen quen cũng không khống chế được cơ thể, mãi tới khi dùng tới Kiếm Xuất Vô Ngã, cảm giác đó mới trở nên mạnh mẽ hơn, mới làm ảnh hưởng tới hành động.
- Bị nhập ma mà vẫn nhớ được ta, ta thụ sủng nhược kinh a.
Mạnh Kỳ ghẹo cô, rồi lắc đầu:
- Nếu là những người khác, e là không được bằng...
- Có lẽ chúng ta đã sai lầm...
Giang Chỉ Vi dùng kiểu nói chuyện lảng tránh của Mạnh Kỳ.
- Dù sao cũng qua rồi, kệ nó đi.
Mạnh Kỳ vội dời đề tài:
- Ta còn tưởng Tô tiền bối sẽ cho ngươi vật hộ thân, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135540/quyen-3-chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.