Dịch giả: Tiểu Băng
So với lúc ở Ngọc Môn quan, Chân Tuệ lại vụt cao lên một đoạn, chỉ thấp hơn Mạnh Kỳ một tấc mà thôi, mặt mày tuấn tú, dáng người mảnh khảnh, tăng bào xám sạch sẽ không dính một hạt bụi, nếu không phải cái mặt kia cười rực rỡ sáng lạn vẻ trẻ con thì Mạnh Kỳ còn tưởng mình nhìn thấy Diệu Tăng.
Khụ, Mạnh Kỳ ho nhẹ:
- Tiểu sư đệ, chuyển kể ra thì dài, cho huynh miếng nước uống trước đi.
Chân Tuệ gật đầu:
- Được, để đệ đi nấu nước!
Y dẫn Mạnh Kỳ đi tiểu viện Huyền Bi ở.
- Sư phụ đang bế quan à?
Mạnh Kỳ hỏi.
Chân Tuệ không hề giấu diếm:
- Sư phụ mất cơ hội vào Xá Lợi tháp tu luyện, mấy năm năm đều bế quan, đúc vững cơ bản, muốn tìm ra một con đường mới.
Việc này Mạnh Kỳ đã sớm đoán trước, nhưng khi chính tai nghe được, trong lòng vẫn chua xót không thôi, cuối cùng sư phụ hay vì mình mà bỏ đi cơ hội của bản thân.
Chân Tuệ nghiêm trang nhìn Mạnh Kỳ:
- Sư huynh, sư phụ có dặn khi nào đệ gặp huynh thì không được nhắc tới việc này, nhưng mà đệ nghĩ chuyện này không nên giấu huynh nên đệ vẫn cứ nói.
Đôi mắt y trong veo, không chút tạp niệm.
Mạnh Kỳ thở dài, tiểu sư đệ, đệ thực là có chủ kiến a!
- Khụ, tiểu sư đệ, chuyện này quả thật nên cho huynh biết, nhưng mà lời của sư phụ vẫn phải tận lực nghe theo.
Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135521/quyen-3-chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.