Dịch giả: Tiểu Băng
Trong thành Long Nham, bốn phương thông suốt, dù không thể gọi là đại thành, nhưng những tuyến phố chính đều rất rộng rãi, người đi lại đa số đều là giang hồ nhân sĩ, người nào người nấy bừng bừng khí thế, sẵn sàng đánh nhau, song nếu có thì đều kéo tới những giáo trường nhỏ, để khỏi làm ảnh hưởng đến những người kiếm ăn trên đường.
Nghe đồn phố lớn ở Thần đô dài tới mười tám dặm, rộng ba mươi ba trượng, ngày thường rất đông đúc, xe ngựa của quan viên rêu rao chạy qua, đệ tử các thế gia luận võ luận bàn, vô cùng náo nhiệt.
Đương nhiên, những con đường quá bự như vậy, dù ở Thần đô cũng không có nhiều, các châu quận thành cũng chỉ quá lắm có ba bốn phố cỡ đó mà thôi, nên phố Ngọc Kiều của Nghiệp đô là thuộc về kích thước bình thường.
Phố xá náo nhiệt, buôn bán thú vật như bò dê heo chó ngựa đã chiếm mất gần nửa con phố, Thôi Hạo và đám người hồ bằng cẩu hữu Tưởng Thanh thong thả đi tới phố đông, để tìm mua tuấn mã.
“Thối quá!” Hắn che mũi, giọng căm hận.
Tưởng Thanh cười hắc hắc: “Ta đã bảo ngươi cứ tới thẳng nhà ta mà lấy một con, cần gì phải tới khu Đông thị này hít mùi khó ngửi, mà Thôi thập nhị nhà ngươi cứ hưng trí bừng bừng đòi tới đây tự mình mua. Ngươi tưởng ai cũng có khả năng hiệp khách gặp được hiệp nữ như trong chuyện kể hả, hay là cứ vào chợ ngựa là tìm được một con bảo mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135512/quyen-3-chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.