Dịch giả: Tiểu Băng
Mạnh Kỳ quay sang cười với Tề Chính Ngôn: “Đi thôi.”
“Không cố thêm tí à?” Tề Chính Ngôn thuận miệng đáp.
Mạnh Kỳ cười hắc hắc: “Người ta sống trên đời, chỉ cần là chưa chết, thì ai cũng có chuyện phải nhờ người khác, kẻ không khao khát việc gì, thì sẽ không sợ phiền toái, nhưng người thân bạn bè của ngươi sẽ có kẻ khao khát cái gì đó, có việc phiền phức gì đó cần nhờ người giải quyết, nên chắc chắn họ sẽ có những người mà họ không thể nào từ chối được, chỉ cần tìm ra được đúng người, thì mọi chuyện đều dễ dàng giải quyết, chúng ta đi tìm Phùng tiểu thư thôi.”
Chung Thái Bình sống ở Trường Xuyên, thân quyến bạn cũ cả đàn, không thể thiếu chuyện liên quan tới Lục Phiến môn địa phương và mấy vọng tộc như Phùng gia, dù ông ta có tính tình cổ quái, kiêu ngạo cỡ nào, thì chắc chắn cũng sẽ có người mà ông ta không dám đắc tội, nếu không đâu thể sống được ở đây, danh y ở Giang Đông đâu phải chỉ có một mình ông ta!
Tề Chính Ngôn cũng từng có một thời gian làm chủ sự, đương nhiên hiểu được chuyện này, không nói gì nữa, cùng Mạnh Kỳ rời đi.
Đoàn Thụy ít kinh nghiệm giang hồ, nghe Mạnh Kỳ nói nhưng chẳng hiểu gì cho lắm, chỉ thầm cầu hi vọng Phùng cô nương có thể mời được “Cửu Bất thần y”, “Tâm tình không tốt không chữa, nhìn đối phương không vừa mắt không chữa” Cửu Bất thần y.
............
Đến chạng vạng, Phùng Nguyên Tĩnh dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135506/quyen-3-chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.