Dịch giả: Tiểu Băng
Mượn lực tá lực, tá lực đả lực, không truyền sức mạnh vào, ám khí có khác gì với đồ chơi của con nít?
Còn chất độc bôi trên ám khí ư, từ lúc bắt đầu tu luyện Kim Chung tráo quan thứ bảy, nếu Mạnh Kỳ không bị thương xước da, thì làm sao trúng độc được?
Bùm, Độc thủ La Hán ngã ngửa xuống đất. Mạnh Kỳ bước ngang qua hắn, nhảy vào hành lang gấp khúc.
Phải tóm được Xà vương trước khi lão già kia trốn mất!
Hắn triển khai hết tốc độ, thân hình nhanh như tàn ảnh, nháy mắt đã biến mất, Tưởng Hoành Xuyên nhìn rõ ràng không nhanh không chậm, nhưng phảng phất lại như hòa chung vào một thể với trời đất, bước một bước, là cứ như súc địa thành thốn, bước vào hành lang.
Cả gian phòng chìm trong im lặng, chỉ có Nhạc Cốc còn có thể đứng, còn tất cả đều là thi thể.
Gió đêm thổi qua, Nhạc Cốc không nhịn được rùng mình, mình đã gặp phải ác quỷ?
Kiếm pháp dứt khoát như vậy có khác gì quỷ đâu!
Hành lang uốn lượn, lướt qua một hồ nước nuôi đầy một loài cá dữ dằn, là tới tiểu lâu Xà vương cư ngụ. Cả tòa tiểu lâu chìm trong bóng tối, giống như Xà vương đã đi ngủ.
Mạnh Kỳ và Tưởng Hoành Xuyên lướt nhanh vào.
Trường kiếm của Mạnh Kỳ bỗng đâm sang bên trái, phía dưới mà không hề có dấu hiệu báo trước.
Một sát thủ nấp trong chỗ gấp khúc của hành lăng, nép trong bóng tối để di chuyển, tay phải cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135482/quyen-3-chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.