Dịch giả: Tiểu Băng
“Có phải là Chân Võ đại đế sợ sau khi mình chết, Pháp Thân bất hủ, trùng sinh linh trí, tự thành ác quỷ, mới chú Trấn Long Đài, tạo cửu tuyền, để trấn áp không để xảy ra chuyện ngoài ý muốn?” đời trước Mạnh Kỳ coi rất nhiều tiểu thuyết, sức tưởng tượng rất phong phú.
Giang Chỉ Vi trầm ngâm: “Có khả năng.”
Cái thứ tru lên từ dưới sâu kia có thể chính là thứ đó lắm!
Đám Mạnh Kỳ không rét mà run, cái thứ này á, hủy thiên diệt địa không phải là khó với nó.
May mà nhiệm vụ không nhất định là liên quan tới ác quỷ, hơn nữa nếu bí ẩn Chân Võ vẫn lạc đơn giản như thế, thì đâu phải nhiệm vụ liên hoàn.
Lướt qua Trấn Long đài, đi xuống những bậc thang, sương mù từ dưới bốc lên cũng mang màu đen.
“Tu hành gian nan, đi tới bước này, nhìn lại trước kia, không khỏi thổn thức.” trên đường đi, Giang Chỉ Vi nhìn thấy hai bên đều có chữ triện thời thượng cổ, bút tích cùng loại với tấm biển “Nhập giả tử, ra giả sinh” (tạm dịch: Vào là chết, rời khỏi là sống).
Mạnh Kỳ khẽ hít một hơi: “Ồ, có phải là chữ do Chân Võ đại đế để lại sau khi xây lăng mộ, trên đường bước qua cửu tuyền, tới nơi tọa hóa?”
Giang Chỉ Vi nhẹ nhàng gật đầu: “Có thể.”
“Có lẽ sẽ có bí ẩn Thượng Cổ.” Nguyễn Ngọc Thư ôm Tê Phượng cầm, tò mò nhìn những hàng chữ hai bên.
Mạnh Kỳ có phần nghi ngờ: “Nhưng Chân Võ đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135471/quyen-3-chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.