Dịch giả: Tiểu Băng
Nhìn theo Tưởng Hoành Xuyên, Mạnh Kỳ lắc đầu cười, rời khỏ Anh Hùng lâu, thẳng đến Hoàng Đình quan.
Nếu mình đã được xác nhận là quân cờ biến số, vậy thì có thể tha hồ đi bái phỏng các cao thủ trẻ tuổi, hỏi nguyên do, không cần bại lộ thân phận Bộ Phong mật thám.
Ở trong cờ vây, cái này gọi là thí để thủ.
Hoàng Đình quan, ở đông thành, Mộc Lãnh Nguyệt chìm trong nắng sớm, thanh tư nhã tĩnh.
Trong khách viện của Thanh Dư, Mạnh Kỳ được đạo sĩ tiếp khách dẫn vào, vừa mở cửa, đã thấy người kia đang đưa lưng về phía mình, bái Thiên Đế, làm bài khóa buổi sáng.
Y mặc một bộ đạo bào màu xanh, đầu đội tử cực quan, động tác cẩn thận tỉ mỉ, không giống người trẻ tuổi, mà giống một trưởng giả đã qua tuế nguyệt tang thương, vô cùng chuyên chú.
Mạnh Kỳ thản nhiên ngồi xuống ghế chờ Thanh Dư.
Qua hồi lâu, Thanh Dư kết thúc ngọ khóa, mới chậm rãi xoay người, xách “Tuế nguyệt” đi tới, cười: “Tối hôm qua có chuyện vui ha.”
“Chuyện vui?” Mạnh Kỳ theo bản năng hỏi lại, rồi chợt hiểu ra ý của tên kia. Cái trò vui cũ rích, khắp nơi lòi ra sơ hở và âm mưu quỷ dị đó.
Thanh Dư không cười nữa, ngồi nghiêm chỉnh: “Tô thí chủ, đến có ý gì?”
“Tại hạ muốn biết vì sao đạo huynh đến Mậu Lăng.” Mạnh Kỳ gọn gàng dứt khoát, không chút dấu giếm.
Thanh Dư nhíu mày, bật cười: “Thì ra ngươi không phải.”
“Ta không phải.” Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135463/quyen-3-chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.