Dịch giả: Tiểu Băng
Không quen nghĩa là sao?
Đông đông đông, tiếng đập cửa lại vang lên, không dồn dập như trước, mà thong thả nhẩn nha, có vẻ rất có lễ phép.
“Ai?” Mạnh Kỳ lười biếng hỏi.
Hắc, muốn làm ta sợ hử? Chưa phải chưa thấy cương thi bao giờ đâu nhá!
“Người đuổi thi.” Ngoài cửa vang lên một giọng nói nhẹ nhàng.
Hô, Diêu tiểu quỷ và lão Lý thở phào, thì ra là người đuổi thi, không phải ác quỷ cương thi!
Diêu Tinh Lưu như là nhớ tới cái gì, đột nhiên mặt đỏ lên, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm: “Trên đời có người chủ quan thế cơ à? Gặp phải tình huống ngoài ý liệu, lại không đi né, còn cẩu thả xông ra mở cửa? quả nhiên là kẻ không có đầu óc, chỉ biết uống rượu.”
Mạnh Kỳ cười hắc hắc, nói vọng ra cửa: “Bây giờ mới đúng này, muốn tá túc thì thành thật xưng tên ra.”
Hắn lại mở cửa ra, ngoài cửa có ba người, một nam tử trẻ tuổi, mới chỉ chừng hai mươi, nhưng làn da ảm đạm, má hóp cả vào, mặt mũi cũng tạm được, nhưng quá mức âm trầm, mặc một cái áo bào đen trùm hết cả người, tay xách gậy đuổi thi, đầu đội mũ đen đỉnh nhọn, bên hông có đeo một cái ấn.
Cao thủ.......
Nam tử này tuy không có hộ thể cương khí, chưa đạt cửu khiếu, nhưng “Bất Tử Ấn Pháp” của Mạnh Kỳ lại không tra ra được dấu chân khí lưu động của y, cả người như khúc cây khô, như một xác chết, mọi thứ đều ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135447/quyen-3-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.