Dịch giả: Tiểu Băng
Ra khỏi ngõ nhỏ nhà Đao Ba, Lý Sung do dự đang muốn nói cái gì đó, lại nghe Tiểu Tô bộ đầu cười: “Lý bộ khoái, không biết nơi nào có mỹ thực chính hiệu Dương Hạ? Chúng ta đi uống hai ly, bàn bạc một chút.”
Lời ấy chính hợp ý của Lý Sung, y khẽ cười: “Tiểu Tô bộ đầu, ngươi hỏi đúng người a, trong nha môn không ai rành về mỹ thực Dương Hạ bằng ty chức, canh ngư dương ‘Ngư dương tiên’ ở Lan Phố có thể nói là nhất tuyệt, chân dê nướng của tiệm đó, hương bay cả mười dặm.”
Hai người vừa nói vừa rẽ vào Lan Phố, tìm tiệm “Ngư dương tiên”, đây là một cái tiệm nhỏ bề ngoài rách nát, nhưng khách cực đông, bây giờ chẳng phải giờ ăn, nhưng người ngồi đầy cả quán.
Nó nằm đối diện với tửu lâu “Túy Dương Hạ” tráng lệ, nhìn là biết xa hoa, nhưng khách lại thưa thớt.
“Tiểu Tô bộ đầu, đừng nhìn ‘Ngư dương tiên’ mà lầm, khách ở ‘Túy Dương Hạ’đều là kẻ có tiền vung tiền như rác, nhưng ai cũng lặng lẽ phái người hầu qua bên này mua đồ ăn, đóng gói đem sang.” Lý Sung không hổ là thổ địa vùng này, không cần nói lời nào, lập tức được sắp xếp ngay một bàn trống, đồ ăn thức uống mang lên cực nhanh.
Mạnh Kỳ uống một muỗng canh ngư dương, vị ngon tràn từ đầu lưỡi vào tới dạ dày, tràn xuốn bụng, cả lên đầu, tràn ra khắp linh hồn, ngon không thể nào tả nổi.
“Ngon quá! Không biết so với món ăn của tiểu tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135444/quyen-3-chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.