Chương trước
Chương sau
Dịch giả: Tiểu băng

Hoa tuyết lành lạnh bay xuống, trong tầm mắt Mạnh Kỳ chỉ toàn là tuyết trắng, thỉnh thoảng lại nhìn mấy đứa bé con chơi ném tuyết, nghe tiếng pháo nổ râm ran, nhìn ánh đèn ấm áp của Vạn gia đèn đuốc ấm áp.

Rẽ vào phố Ngọc Kiều, cửa hàng hai bên đường giăng đèn kết hoa, đèn phản chiếu dưới mặt nước loang loáng, quả là phồn hoa.

Nơi này là ngã tư náo nhiệt nhất lớn nhất Nghiệp đô, đầu phố bán binh khí, đan dược, bí tịch Bách Bảo các, Kì Trân, giữa phố là ngân hàng tư nhân hiệu cầm đồ tửu lâu, cuối phố kéo dài theo con nước, kéo dài ba dặm phấn hồng, oanh oanh yến yến làm người hoa cả mắt.

Mạnh Kỳ vì mua lợi khí mà đến, mục tiêu đương nhiên là đầu phố, hỏi giá so giá hai ba tiệm, rồi tiếp tục thong dong tản bộ.

“An Cẩm lâu......” Mạnh Kỳ nghe nói đây là Bách bảo các tốt nhất Nghiệp đô nên đi vào, có thị nữ dẫn đến tầng hai “Tàng Kiếm các”, thấy ở đây treo rất nhiều trường kiếm, từ chói lọi đến giản dị đều có cả.

“Nếu đánh cướp nơi này......” Mạnh Kỳ bỗng nghĩ, chăm chú ngắm từng cây kiếm, Tà kiếp của mình là lôi điện chi chúc, khắc âm trấn tà, trường kiếm không cần lại giống kiểu như vậy.

Lợi khí giá từ mấy ngàn đến mấy vạn, Mạnh Kỳ chuyên chọn nhìn những thanh mắc nhất, nếu thấy không đủ thì còn giấy tờ đất để lấy ra cơ mà, dù sao tới lúc dùng Bát Cửu huyền công, chỉ cần hơi động cơ mặt một tí, cho tăng thêm nửa năm trưởng thành, thì người không đặc biệt quen thuộc hẳn là nhận không ra hắn được.

“‘Tử ngọ’, Kiếm Cốc tử Đại Sư đúc thành, dùng địa âm thiết và ngọc ấm trăm năm với phương pháp luyện chế xảo diệu, dung hợp hoàn mỹ chúng lại với nhau, Âm Dương tướng sinh tướng hóa, tùy kình mà biến, không phải cao thủ kiếm pháp thì không thể khống chế. Giá một vạn hai ngàn lượng......” Mạnh Kỳ nhìn hơn nửa canh giờ, tìm được một cây kiếm nhìn cổ điển, có hai màu trắng đen ẩn hiện.

Nó rất phù hợp với nhu cầu của Mạnh Kỳ, không chỉ Âm Dương tướng sinh tướng hóa, lại còn linh hoạt nhiều diệu dụng. Hơn nữa còn do kiếm khí Đại Sư tiêu chuẩn ngoại cảnh làm ra, có thể giúp hắn lĩnh ngộ tinh nghĩa “Âm Dương tam hợp, hà bản hà hóa”. Tuy chưa thể nói là loại tốt nhất trong lợi khí, nhưng lại cực phù hợp với bản thân, chỉ có cao nhân luyện khí ngoại cảnh tiêu chuẩn mới có thể được người ta tôn xưng là Đại Sư.

Hắn đang định gọi thị nữ lại để mua, thì bất chợt quay đầu sang bên, nhìn vào “Đoản binh các”, giữa hai gian có một bức rèm che ngăn cách.

“Vừa rồi có người nhìn ta......” Nửa năm qua, Mạnh Kỳ “Bất Tử Ấn Pháp” tiến bộ rất nhanh, phối hợp Bát Cửu huyền công, khiến linh giác của hắn trở nên rất xuất sắc.

Hắn cẩn thận cảm ứng, phát hiện bên trong là hai người xa lạ cũng đang chọn lựa đoản binh, không có gì đặc biệt.

“Chắc là vô tình thôi.” Mạnh Kỳ trầm ngâm, kệ hai người kia, gọi thị nữ tới, kêu gọi chưởng quầy, trả tiền mua “Tử ngọ”.

Đeo trường kiếm lên lưng, Mạnh Kỳ vui sướng đi du ngoạn, định tới một quán ăn nào đó ở khu giữa phố kiếm đồ ăn ngon.

Đi một lúc, hắn đột nhiên dừng lại, cau mày nhìn quanh

Người đi đường rất đông, vào quán ăn, ghé quầy hàng bên đường mua bán, đi lại linh tinh.

Mạnh Kỳ không tìm thấy thứ cần tìm, đang định đi tiếp, thì nheo mắt lại, hai tay một nắm chuôi đao, một nắm chuôi kiếm.

Trên ngọc kiều, một thiếu nữ khoác áo trắng cầm một cây trâm của sạp hàng bên đường đứng dậy, mi mục như họa, đôi mắt sáng ngời như sao.

“Tướng công, thiếp thân đeo thử trâm này xem xem đẹp không nhé?” Thiếu nữ mỉm cười, cắm đại trâm lên tóc. Áo khoác có lớp lông trắng, khiến cô trông rất khả ái hoạt bát dễ thương, trên cầu người đi đường như dệt, dưới cầu phản chiếu ánh đèn đuốc lung linh.

Mạnh Kỳ run run khóe miệng, tự an ủi bản thân may mà không gọi hắn là ‘cha của con thiếp’ ơi.

“Tiểu Tang cô nương, cô cài trâm gì cũng đẹp cả.” Hắn trả lời cho có lệ, định tìm cơ hội đào tẩu, với thực lực mình hiện giờ, nếu vận toàn lực, vẫn có hy vọng chạy thoát.

Đương nhiên, hắn biết Cố Tiểu Tang xuất hiện đương nhiên phải có lý do, không có chuyện không lên điện tam bảo mà, cô nàng này không có chuyện tự nhiên tới tìm mình nói chuyện yêu đương!

Cố Tiểu mím môi, ra vẻ đau lòng:“Tướng công, chàng còn chưa hết giận sao? Sao vẫn xưng hô với thiếp lạ lẫm như thế?”

Cô lắc lư đi Mạnh Kỳ, thanh thoát như một đóa sen.

Mạnh Kỳ thấy nhiều người chung quanh bị Cố Tiểu Tang hút ánh nhìn, thì muốn hét lớn “Mau bắt yêu nữ! Đại La yêu nữ ở đây! “

“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”Mạnh Kỳ vội dùng truyền âm nhập mật hỏi, trong lòng không hề giảm bớt cảnh giác.

Cố Tiểu Tang nhếch mép, cười tươi rói: “Gặp tướng công mình còn phải có lý do à? Cha của con thiếp ơi, Tiểu Tử nhớ chàng, Tiểu Tang cũng nhớ chàng, con của chúng ta cũng nhớ chàng.”

“Ha ha......” Mạnh Kỳ cười ngượng ngạo.

Cố Tiểu Tang đến gần Mạnh Kỳ, mùi thơm theo gió phả tới, mắt đầy tình ý: “Ta đuổi theo Tố Nữ đạo tiểu tiện nhân đến Nghiệp đô, nhưng ả trốn kĩ quá, khiến ta không có cơ hội xuống tay, ta rất buồn lòng, đành phải nhờ tướng công chàng hỗ trợ.”

Đương nhiên là dùng truyền âm nhập mật.

Trên cầu ngọc, nam áo bào to cao, tuấn mỹ nhã nhặn, nữ cả người thuần sắc trắng, cười như hoa nở, hai người đứng cạnh nhau cứ như thần tiên quyến lữ, khiến ai đi ngang qua cũng phải nhìn qua, hâm mộ cảm khái không thôi.

Đáng tiếc Mạnh Kỳ lại không nghĩ như vậy, tay càng siết chặt chuôi vũ khí, cảnh giác nhíu mày: “Tố Nữ đạo?”

“Đúng vậy,truyền nhân nhất mạch của Tố Nữ đạo Huyền Nữ.” Cố Tiểu Tang tiếp tục đi tới gần Mạnh Kỳ,“Họ dùng Bá Vương Tuyệt Đao nội tàng Thần Tiêu cửu diệt truyền thừa, tính ra vị trí đại khái truyền nhân Lôi Thần xuất thế, tìm đến tam sơn tứ thủy, ăn trộm thiên ngoại kỳ thạch, phát hiện bên trong còn lưu lại khí tức Lôi Thần, bị ta một đường đuổi theo, trốn vào Hoàn Châu.”

“Có thiên ngoại kỳ thạch làm bặc tính chi y, bọn họ sớm hay muộn cũng sẽ thu hẹp phạm vi, tập trung vào chỗ tướng công chàng, nên thiếp thân rất là lo, muốn xử ả ta, đoạt lại kỳ thạch, bảo hộ tướng công.”

Mạnh Kỳ khẽ hít vào một hơi, bị tà ma Tố Nữ đạo để mắt tuyệt đối không phải là cảm giác sung sướng! Nhưng mà lời của Cố Tiểu Tang có thể tin một nửa là đã may lắm rồi, nếu cô nàng thật là suy nghĩ vì mình, có thể cướp luôn thiên ngoại kỳ thạch trong tay Tần Sơn kiếm phái, diệt luôn họa ngầm, dù sao cô cũng đang ở sơn tứ thủy, vì sao phải chờ Tố Nữ đạo tới trộm, rồi mới một đường đuổi giết tới đây!

Ai, mình hay thiếu cảnh giác quá!

Cố Tiểu Tang chỉ còn cách Mạnh Kỳ vài bước mới dừng lại, cười hì hì: “Tướng công, chàng nói Tố Nữ đạo tiểu tiện nhân là có lòng tốt tới đưa Lôi Thần cùng Bá Vương truyền thừa cho chàng, hay là định bắt chàng về làm lô đỉnh cho Tố Nữ đạo?”

Tố Nữ đạo không phải nổi tiếng vì làm người tốt việc tốt, Mạnh Kỳ dùng đầu ngón chân cũng biết ý trước đương nhiên chẳng bao giờ xảy ra, nếu lúc trước người yêu Bá Vương còn tại thế, may ra còn có khả năng, nhưng bây giờ thời gian đã qua quá lâu, thủ lĩnh Huyền Nữ nhất mạch chả biết đã đổi qua không biết bao nhiêu đời, mắc cớ gì lại phải mang chuyện tốt tới cho hắn?

Cố Tiểu Tang nửa đứng đắn nửa chế nhạo:“Chẳng lẽ tướng công thực muốn lên thử công phu trên giường của tiểu tiện nhân kia? Nếu chàng thích, La giáo cũng không phải không có thứ cùng loại đâu......”

Mặt cô ửng đỏ, ra vẻ thẹn thùng.

Hừ, Mạnh Kỳ có điên mới tin Cố yêu nữ chỉ vì thế mà thẹn, Tiểu Tử may ra còn có thể, hắn trầm ngâm: “Tiểu Tang cô nương, với thực lực của cô, và mạng lưới nhân thủ khắp nơi của La giáo, muốn giết ả lẽ ra đâu có khó khăn như thế?”

Muốn dụ ông đây làm gì thì nói thật đi! Có lẽ giết truyền nhân Tố Nữ đạo quả thật có thể giúp mình thoát khỏi nguy hiểm sắp đến, nhưng cô nàng này tuyệt đối có mục đích khác!

La giáo lấy tín ngưỡng Vô Sinh lão mẫu làm cơ sở, thế lực ngầm luôn rất cường đại, mạng lưới tình báo trải rộng các nơi, nên Mạnh Kỳ chẳng hề kỳ quái chuyện Cố Tiểu Tang xuất quỷ nhập thần, thần thông quảng đại, tựa hồ cái gì cũng biết, cái gì cũng có thể gặp phải, chắc chắn sau lưng cô nàng có một thế lực cường đại chống đỡ, lại còn là Thánh Nữ, đương nhiên cô nàng có thể thu gom cực nhiều đủ loại tài nguyên.

Nghiệp đô là tòa thành quan trọng, đương nhiên có La giáo ngoại cảnh tọa trấn, Cố Tiểu Tang tùy tiện tới tìm giúp đỡ chả phải tốt hơn mình nhiều à, mắc cớ gì phải tới tìm mình?

Cố Tiểu Tang hai tay che mặt, hộc ra: “Tiểu tiện nhân lẩn vào Vương thị, khiến ta không xuống tay được, hơn nữa còn có khúc mắc, có thể không làm người trong giáo biết được là tốt nhất, bằng không Pháp Vương, thần sứ, tán nhân đều sẽ không bỏ qua ngươi.”

Cô hạ giọng bổ sung nói:“Thánh Nữ chỉ có thể vụng trộm tìm phu quân a......”

Lại nói bậy, bọn họ có điên mới tin ta là phu quân ngươi...... Mạnh Kỳ bỗng ngờ việc gặp Thiết Thủ Nhân Ma giả và Hoan Hỉ Nhân Ma trên thuyền:

“truyền nhân Huyền nữ Tố Nữ đạo là Thiện Tú Mi?”

Thiết Thủ Nhân Ma thật đã bị mình giết, Thiện Tú Mi hẳn là đã bị vạch trần?

“Xem như vậy.” Cố Tiểu Tang không cho câu trả lời chắc chắn.

“Cái gì gọi là xem như?” Mạnh Kỳ hỏi tới.

Cố Tiểu Tang như cười như không: “Tướng công đây là định đồng ý?”

Khụ khụ, Mạnh Kỳ thiếu chút nữa bị sặc nước miếng.

Cố Tiểu Tang cười cổ quái:“Ta thu được tin, cường giả ngoại cảnh truyền thừa Tử Lôi đao pháp của Tố Nữ đạo đã nam hạ, định ra tay với truyền nhân Lôi thần, đại khái nửa tháng sau sẽ tới.”

“Tướng công, cũng không cần gấp, còn nhiều ngày như vậy, chàng cứ từ từ suy nghĩ xem có muốn giúp ta giết tiểu tiện nhân hay không, sang năm mới ta sẽ lại đến tìm chàng.”

Nói xong, cô nàng bỏ đi, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lịch thánh khiết, hoàn toàn không giống yêu nữ.

Mạnh Kỳ không chút thả lỏng cảnh giác, nhìn theo đến khi Cố Tiểu Tang biến mất, mặt nghiêm túc.

“Tố Nữ đạo......” Hắn thì thào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.