Một dòng suối nhỏ trong xanh từ trong núi chảy ra, ở trước mặt Mạnh Kỳ xoay một vòng rồi khuất sau chân núi. 
Gần đó thấp thoáng cây xanh, sương giăng tràn ngập giữa rừng. Không khí cực kỳ tinh khiết, làm cho Mạnh Kỳ cảm thấy vui vẻ, lạc quan. 
Trời còn chưa sáng, tiếng chuông báo đã vang lên đánh thức Mạnh Kỳ. Hắn và Chân Tuệ bị Huyền Tâm bố trí ở đây gánh nước. Xung quanh còn có mấy người Chân Ứng và Chân Quan, cùng với chúng tăng của Võ Tăng Viện dùng việc gánh nước để rèn luyện. 
Nhìn xuống dòng nước, trong lúc lơ đãng, Mạnh Kỳ lờ mờ thấy được bộ dáng của mình bây giờ. 
Đôi mắt đen như mực, lông mày như dãy núi xa xa, dáng người rõ là con nhà có điều kiện. Tuổi nó khoảng chừng mười hai, mười ba. So với Chân Tuệ thì lớn hơn một chút. 
“Lớn lên chắc sẽ không tệ (ý chỉ hình dáng). Xem ra trước kia cũng được sống an nhàn sung sướng.” Mạnh Kỳ tự khen một câu nhưng chợt điều này có gì tốt đối với một tên hòa thượng chứ? Ta nhất định phải hoàn tục! 
Hắn đem thùng gỗ ấn chìm tới đáy nước, định thử xem mình có bao nhiêu khí lực, đồng thời dặn dò Chân Tuệ ở bên cạnh: “Tiểu sư đệ, ngươi chỉ lấy một nửa thùng là đúng, không nên làm quá sức.” 
“Vâng.” Chân Tuệ vừa nhìn mấy con cá đang bơi trong dòng nước vừa trả lời. 
Đúng lúc Mạnh Kỳ chuẩn bị nhấc thùng gỗ lên thì có cảm giác ai đó đang nhìn mình. Hắn quay đầu, hướng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135184/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.