Trong tế đàn ánh đỏ chói lọi lay động, âm khí quá mức.
Mục Tương Lạc sợ lạnh, một roi vừa rồi tựa như đem xương cốt toàn thân đều đánh tan, nàng nhìn Tần Hàm hơi lắc đầu, ra hiệu nàng bình tĩnh đừng nóng, nàng cùng đại tế tư ở chung nhiều năm, trước kia cho rằng biết rõ tính cách của nàng, nhưng ngày gần đây phát hiện đại tế tư chẳng qua một con sói ngủ đông ở bên mà thôi.
Nàng cùng Y Thượng Vân hoàn toàn ngược lại, Y Thượng Vân thủ đoạn khinh thường, cô sử dụng đến thành thạo điêu luyện, bây giờ xem ra bệ hạ quân tử như vậy không thể sợ, đại tế tư đầu trâu mặt ngựa như vậy mới là làm cho người lưu tâm.
Nàng ồ ồ thở dốc, nằm ở trên đất ho khan vài tiếng, ở trong tay người khác tự nhiên là cá trên tấm thớt, nàng cũng không phải là người không thức thời, ngôn ngữ vừa rồi chọc giận người này nàng tất sẽ không nói nữa, đại tế tư không phải Y Thượng Vân, nàng sẽ không đau lòng vì chính mình.
Đại tế tư xoay người lại nhìn Tần Hàm, đáy mắt vẫn kết băng sương, khóe môi cong nghiêng, hiện ra ý cười cân nhắc, lợi khí nơi tay đương nhiên phải cố gắng dùng, trong chớp mắt lại vung ra một roi, áo mỏng hiện ra một đạo vết máu, đầu ngón tay Mục Tương Lạc bấu vào trong khe hở gạch, cụp mắt nhìn chằm chằm đầu ngón tay của chính mình.
Ở ngoài tế đàn hoàn toàn yên tĩnh, từ chỗ tối đi ra hai người trốn ở sau trụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-tich-hoang/2857566/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.