Sau khi mọi người đã đến đông đủ, sáu người cùng nhau lần lượt vào hai chiếc xe bảo mẫu. Minh Vãn Trừng và Kỳ Dật đương nhiên là muốn ngồi cùng với Nam Ương và Khinh Hoan.
Bốn người đã một đoạn thời gian không gặp nhau, miệng của Minh Vãn Trừng từ lúc lên xe một khắc cũng chưa từng đóng lại, blah blah cái gì cũng đều nói ra hết, từ món cháo kinh hoàng của khách sạn đến phương trình toán học cao trung, từ trợ lý chân tay vụng về đến Sầm Tử Nghiên mới quen biết được hai ngày trước, ồn ào đến mức mày Nam Ương càng nhíu càng sâu.
"Tử Nghiên thật sự là một người rất rất tốt," Minh Vãn Trừng ghé vào hàng ghế phía trước Nam Ương đang ngồi nhắc mãi, "Lão tổ, chị ở cùng cô ấy lâu rồi sẽ biết, đặc biệt đặc biệt bình dị gần gũi. Vốn dĩ tôi thấy sư phụ đã đủ ôn lương rồi, không ngờ Tử Nghiên còn đơn thuần hơn chị ấy. Đều do gương mặt kia của sư phụ, lớn lên quá mức yêu nghiệt, chị nhìn Tử Nghiên đi, thanh thuần hệt một đoá thuỷ tiên mới chớm nở, trong ngoài như một. Nhưng mà, lúc cô ấy ở cạnh Bạch lão sư lại khiến người ta có cảm giác rất kỳ quái, không biết là tại sao, luôn cảm thấy hình như cô ấy rất sợ Bạch lão sư. Bạch lão sư cũng rất giống chị nha, miệng lúc nào cũng không có tình người, nhưng mà sư phụ tôi có sợ chị đâu a, sao Tử Nghiên lại sợ Bạch lão sư như vậy? Bạch lão sư thoạt nhìn cũng không có hung dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-thanh-hoan/3720085/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.