Chớp mắt đã đến sáng sớm, vầng thái dương dần dần ló dạng nơi đỉnh núi, chiếu sáng đến khắp bầu trời, từng tia nắng dịu nhẹ tinh mơ mang đến sức sống cho khắp sinh linh dưới mặt đất.
Từng giọt sương lung linh còn đọng lại trên những chiếc lá, phản chiếu một phần ánh nắng mà trở nên lấp lánh tựa như những viên ngọc trai xinh xắn.
"Ò ó ooo. . .!"
"Gâu gâu!"
Gà, chó cũng đã bắt đầu thức giấc, cất lên những tiếng kêu đầu tiên của mình trong ngày.
Trái ngược với cảnh ngày đẹp nắng nhẹ ấy thì trong Bạch gia trang, một cảnh máu me tàn khốc hiển hiện ra ngay trước mắt.
Nơi Bạch Lang đang nằm đó, hai mắt nhắm nghiền, máu rỉ ra từ mũi, tai, mắt đã trở nên khô lại tựa như một vết sơn khô được quẹt lên trên nền đất.
Lại thêm tiếp một canh giờ sau.
. . .
Trong đêm tối bao trùm, một khoảng không gian vô tận, không thấy điểm cùng, một giọng nói từ mọi phương hướng trong không gian ấy chợt vang lên.
"Mình. . . Mình còn sống sao?"
"Chuyện gì vừa xảy ra thế này?"
"À đúng rồi, Bạch gia trang có đại địch, mình cùng phụ mẫu giao chiến với bọn chúng, mình chiến đấu với tên Hắc Sư, rồi mình đã bị hắn ta giết chết. . ."
Giọng nói mơ hồ, như cố gắng nhớ ra mọi chuyện xảy ra vào đêm hôm qua, nếu nghe kỹ lưỡng, có thể phát hiện giọng nói đó là của Bạch Lang, mà mảnh không gian này rất có thể là ý thức của hắn.
Giọng nói lại tiếp tục vang lên.
"Nhưng nếu mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-kieu-hoanh/4270700/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.