Bạch Lang đứng nơi đó, chuẩn bị thủ thế chiến đấu.
Tần Ngọc nhìn qua một bên, bảo: "Tiểu Lang, con không phải đối thủ của bọn họ, mau lui lại, ở đây có mẫu thân và phụ thân lo!"
Tuy rất tức giận nhưng Bạch Lang vẫn giữ tâm tình ổn định với mẫu thân của mình, sắc giọng của hắn dịu nhẹ trở lại, đáp: "Mẫu thân không cần phải lo, ở đây có một tên từng bại dưới quyền cước của con!"
Người mà Bạch Lang đang ám chỉ, không ai khác chính là Hắc Sư, người từng bị Bạch Lang đánh bại.
Tần Ngọc cùng Bạch Thiên hiểu ý của Bạch Lang, lúc này mới không nói thêm gì.
"Kà kah khạc!" Chỉ thấy bên phía đối diện, Giang lão buông ra một tràn cười cổ quái, nói: "Tiểu tử, mẫu thân ngươi nói rất đúng, ngươi vẫn chưa phải là đối thủ của bọn ta. . ." Nói đến đó, chợt hắn trỏ ngón cái về phía người bên cạnh - Hắc Sư, nói tiếp: "Ngươi chỉ có thể giao thủ với hắn!"
"Hắn xứng cho ta giao thủ ư?!" Ngạo khí từ việc chiến thắng Hắc Sư cộng thêm nộ khí đang bừng bừng trong lòng khiến Bạch Lang trở nên tự phụ.
"Tôm tép!" Hắc Sư bình tĩnh đứng đó, nghe thấy câu nói đầy ngạo khí của Bạch Lang, khinh bỉ một tiếng.
Giang lão nhìn qua Hắc Sư, nói: "Cho ngươi giao thủ với hắn, không làm giảm thanh danh Hùng Ưng Kiêu Tử của ngươi chứ?" Lão như biết trước đáp án nhưng vẫn lên tiếng hỏi.
Nghe Giang lão nói như vậy, có lẽ Hắc Sư trên giang hồ cũng có mấy phần tiếng tăm.
Hắc Sư cười lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-kieu-hoanh/4270691/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.