Quái Điên nhìn thấy hành động ấy của Bạch Lang, nhẹ nhàng đặt cái bình sứ ấy lên trên bàn, ánh mắt của lão có chút kinh ngạc nhìn lấy Bạch Lang, nói: "Tiểu tử ngươi còn đứng dậy nổi?"
Bạch Lang ho khan mấy tiếng, thân hình tất nhiên là không thể đứng dậy nổi, uy lực của chiêu Song Phi cước vừa rồi còn mạnh hơn chiêu Song Long Xuất Hải của Hắc Sư mấy phần, khiến toàn thân hắn kịch liệt tê nhức, chợt hắn cố gắng mở miệng nói: "Vãn bối còn có thể đánh tiếp."
"Được! Vậy ta ở đây chờ ngươi, khi nào ngươi đứng dậy được thì đánh tiếp!" Quái Điên một giọng hào sảng nói.
Bạch Lang cũng có chút kinh ngạc, trong tâm có chút cảm kích đối với người này, trên miệng xuất hiện một vòng cười nhẹ, nói: "Đa tạ tiền bối!" Chợt hai mắt của hắn nhắm lại, không phải là bị ngất đi, chỉ đơn giản là nhắm mắt tịnh dưỡng một chút.
Kỳ thực Quái Điên hành động như vậy, còn có thể xem như hảo hán, hắn thực sự chỉ muốn tỉ thí với người, chỉ muốn phân cao thấp võ công, còn về phần lấy đồ của người khác sau khi đánh thắng, có thể là một phần kiếm cơm mưu sinh, hắn cũng không làm gì thương thiên hại lý sự tình, tính cách ngược lại rất là hào sảng.
Qua một khắc, hai mắt của Bạch Lang nhẹ nhàng mở ra, cơ thể đã có chút hồi phục, tuy vẫn còn cảm thấy tê nhức nhưng đã giảm nhẹ đi mấy phần, hắn từ từ đứng dậy, hướng về phía của Quái Điên ôm quyền nói: "Tiền bối, vãn bối đã khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-kieu-hoanh/4270685/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.